Tìm Kiếm Bài Đã Đăng

 

George Archibald nhảy múa cùng nàng hạc tên Tiên Sa

George Archibald nhảy múa cùng nàng hạc tên Tiên Sa

 
Hoàng Xuân Thäo Bäy Næm Tình LÆn ñÆn
Sau đây là một truyện tình có thật, bị lận đận không phải chỉ có hai năm như trong bài thơ của Nguyễn Tất Nhiên được Phạm Duy phổ nhạc mà kéo dài tới bảy năm lận.

Chàng là George Archibald, sinh năm 1946 tại Nova Scotia, Canada, tốt nghiệp Tiến sĩ năm 1975 tại Đại học Cornell, NY.

Nàng sinh trưởng tại San Antonio, Texas mồ côi bố mẹ ngay khi sinh, nên được một người làm trong sở thú đem về nuôi. Nàng sống cô đơn vì không có anh chị em nên hết lòng yêu thương người dưỡng mẫu và tính tình nàng cũng do đó giống hệt bà mẹ nuôi và thường chỉ giao tiếp hàng ngày với mấy người bà con gần của mẹ thôi.

Năm 1976 trong khi đi nghiên cứu về môi sinh của giống chim hạc trên khắp thế giới, George tình cờ gặp nàng tại nhà mẹ nuôi của nàng. Lúc đó nàng còn chưa có tên chính thức nên George gọi nàng là TEX lấy từ chữ TEXAS là nơi sinh trưởng của nàng nhưng trong thơ,Hoàng Xuân Thảo đổi tên nàng là Tiên Sa.

Thương tình nàng sống cô đơn, George cất công điều tra thì mới hay dòng giống của nàng chỉ còn trên 100 trên địa cầu và có nguy cơ diệt chủng. George cảm thấy cần bảo vệ dòng giống của nàng nên tìm cách cho nàng giao tiếp với những bạn đồng chủng song nàng lại không ưa mà một mực ngày đêm cứ quấn quýt bên George khiến George bị lâm vào một mối tình lân đận từ đó.

Xin đọc bài thơ cảm tác của Hoàng Xuân Thảo trước truyện tình diễm tuyệt này trước khi đọc tiếp để biết nó lận đận ra làm sao.

NÀNG TIÊN SA VÀ TÔI
(Viết thay cho George Archibald)

Tôi gặp nàng hôm ấy
Tại Texas quê nàng
Tiên Sa, tôi liền đặt
Cái tên nghe dễ thương!

Cổ nhân bảo người đẹp
Là nhờ dáng hay da
Người tôi yêu có cả
Dáng yểu điệu, da ngà.

Nàng luôn gắn hoa đỏ
Trên mái tóc đen mun
Thướt tha tà áo trắng
Bay bay như hớp hồn.

Tiếng nàng êm dịu quá
Trong như tiếng “hạc” bay
Khiến tôi rượu chẳng uống
Mà lòng ngà ngà say.

Nàng rất mê khiêu vũ
Thân uốn éo đong đưa
Bước nhịp nhàng uyển chuyển
Hỏi ai nhìn không ưa?

Tiên Sa dưới con mắt si tình của George qủa thật là đẹp, đẹp cả dáng vì người mảnh mai, dáng bước khoan thai, yểu điệu mà lại đẹp cả da vì da nàng trắng muốt. Nàng cũng rất điệu đà, luôn luôn cài một cái búp hoa màu đỏ trên mái tóc mịn mà. Tiếng nàng lại “trong như tiếng hạc bay qua...” đúng là Tiên Sa từ trời xuống.

George không thể không xúc động về tấm lòng trìu mến của nàng đối với mình nên cũng hết sức chiều chuộng. Khi làm việc luôn luôn để nàng ngồi đứng kế cận, khi ăn cũng ăn cùng và ngủ chung phòng cùng nàng luôn.

Tiên Sa lại rất thích khiêu vũ, có khi múa cả hàng giờ vẫn nhẹ nhàng, uyển chuyển khiến George bắt buộc phải nhảy đôi cùng thì nàng mới chịu.

Nhưng quan tâm chính của George là tìm cách cho nàng sinh con, đẻ cái để bảo vệ nòi giống và kết quả là sau bảy năm chiều chuộng Tiên Sa mới có trứng rụng và George còn phải làm thủ thuật thụ tinh nhân tạo Tiên Sa mới cho ra đời một đứa con trai kháu khỉnh. Nhưng buồn thay, Tiên Sa liền đó bị bệnh hậu sản mà chết.

Tôi bỗng trở thành “ hạc trống nuôi con”, đem thằng nhãi về Canada nuôi dạy. Khi nó trưởng thành, tôi nghe lời trăng trối của Tiên Sa, mỗi độ thu về lại đưa nó về Texas ở với mẹ nuôi, đợi tới mùa xuân thì nó mới bay sang Canada ở với tôi.

Xin đọc tiếp bài thơ:

Tôi bảy năm lận đận
Mới được nàng cảm thương
Sinh cho một thằng nhỏ
Trông kháu khỉnh vô cùng.

Ông xanh kia quen thói
Đánh nghen phận má hồng
Bắt nàng chết hậu sản
Tôi: “Hạc trống” nuôi con.

Tôi nghe nàng trăng trối
Đưa con về quê hương
Texas miền nắng ấm
Mỗi năm mùa thu sang

Rồi mỗi khi xuân tới
Tự nó lại bay qua
Hồ hởi lên thăm bố
Đất Hứa Canada.

***

Giờ xin bật mí nhé:
Tiên Sa là Hạc thôi
Còn tôi tên là George
Chỉ là người chăm nuôi.

Hoàng Xuân Thảo


Cước chú:

Con trai của Tiên Sa sau lấy vợ và sinh hạ được rất đông con cháu. Truyện Bảy năm tình lận đận sau được viết thành sách và quay phim với thành công mỹ mãn.



Thơ Hoàng Xuân Thảo

HẠC XƯA VÀ NAY

Cái Hạc bay lên vút tận trời\
Tản Đà

Hạc xưa trong thơ cổ
Một bay chẳng trở về
Bỏ trơ lầu hoàng hạc
Người thơ dạ não nề.

Hạc nay còn lang bạt
Cánh vương nặng hồng trần
Đầu xuân lên ải Bắc
Cuối thu xuống thành Nam.

Đường xa bốn ngàn dặm
Núi non xếp trập trùng
Từng đôi chim liền cánh
Vẫy vùng trong gió sương.

Hạc bay... bay cao vút
Hồ hởi đua cùng mây
Tiếng kêu xa ngoài dặm
Báo tin xuân cho đời.

Ngũ Hồ đầy nguồn sống
Hạc một dạ xông pha
Mở đường cho con cháu
Tìm hạnh phúc trời xa.

Người đời yêu mến hạc
Tình yêu cũng như người
Tìm nhau lập tổ ấm
Thủy chung trọn một đời.

Ngắm Hạc bay, tôi nhớ
Mấy vần thơ Nguyễn Du
Ba trăm năm còn vẳng:
“Trong như tiếng hạc bay.”

Diễn Đàn Cựu Sinh Viên Quân Y
© 2020