Tìm Kiếm Bài Đã Đăng

 
 
Diễn Đàn Cựu Sinh Viên Quân Y
© 2020
5903548424f8f.image
NguyÍn DÜÖng Nh§ VŠ Nebraska
THÂN GỬI HƯƠNG HỒN BẠN BÍCH SINH

Dưới đây là screenshot cuối cùng của BS Đặng Thị Bích Sinh liên lạc với tôi.
Nhiều ngày khi không ngủ được vì mắc bệnh khó ngủ triền miên nhớ tới Bích Sinh làm nhớ tới tiểu bang Nebraska mà tôi có dịp đi công tác ở đó khi ở trong quân ngũ (căn cứ Offutt AFB là Tổng Hành Dinh Chiến Lược của Không Quân Hoa kỳ).

Nebraska ở giữa nước Hoa kỳ thường được coi là nơi khỉ ho cò gáy hay là chỗ trú ngụ của tụi “cổ đỏ” (redneck) như là tiểu bang Oklahoma ở dưới đó. Tuy vậy thủ đô Nebraska hơn Oklahoma là vì có tay tài phiệt nổi tiếng là Warren Buffett, người giàu thứ tư của nước Cờ Hoa này (sau tỷ tỷ phú Jeff Bezos của Amazon, Bill Gates của Microsoft và Mark Zuckerberg của FaceBook).

Warren Buffet giàu sụ như vậy vì công ty Berkshire Hathaway của ông ta biết lợi dụng thời cơ stocks như gần đây lời cả vài tỷ khi mua mấy trăm triệu cổ phiếu Apple lúc giá Apple xuống thấp cách đây không lâu, nay giá Apple lên tới gấp ba bốn lần giá cũ. (2020)
Tiểu bang Nebraska (NE) rất bằng phẳng gần như toàn là cánh đồng cỏ bao la “cò bay thẳng cánh” nơi mà xưa kia hàng trăm ngàn con bò rừng bisons (hay buffaloes) tung hoành sống tự do.

Sau đó dân chúng miền Đông Hoa kỳ di dân sang miền Tây thì các chú bisons này bị giết gần như bị diệt chủng để thay thế bằng những đàn bò. Vì thế tỉnh Omaha (tỉnh lớn nhất của NE) có món Omaha steak nổi tiếng khắp nước Mỹ. Ngay tên Nebraska là do biến hóa của chữ Omaha nghĩa là nước phẳng (flat water) của con sông Platte đi ngang qua tiểu bang.

Rất ít ai biết Omaha là nơi xuất xứ hãng Kool Aid hay NE là nơi có nhà rọi đèn pha (light house) mà không có biển hay là nơi sinh trưởng của tay nhảy đầm nổi tiếng Fred Astaire hay tài tử nổi danh Marlon Brando. NE còn là nơi mà các chim trời như vịt, ngỗng hay hạc khi bay theo mùa từ Bắc tới Nam hay ngược lại dừng chân để nghỉ và kiếm ăn.

Cũng như tiểu bang Oklahoma ở phía Nam, NE được nổi tiếng với đội banh sinh viên football (college football: chơi banh bầu dục khác với soccer như Việt nam ta chơi banh tròn). Khi tôi đi học Y Khoa ở Oklahoma nếu muốn sinh hoạt với tụi sinh viên Mỹ nhất là lúc cuối tuần trong mùa football thì kể như “bù” bị “ra chỗ khác chơi” nên lúc đó chẳng đặng đừng phải hiểu biết cách chơi football là như thế nào. Hiện nay đội NE football không còn là một power house ngang ngữa với Oklahoma (nổi tiếng là top ten của college football) mà không biết tại sao.

Và Nebraska có Bác sĩ Đặng Thị Bích Sinh và đấng phu quân là là Bác sỉ Trần Chu Mỹ của binh chủng nổi tiếng Cọp biển Thủy Quân Lục Chiến của VNCH. BS Mỹ đứng đắn, rất vui vẻ với bạn bè, cởi mở, không vênh mặt với đàn em như vài đàn anh đồng nghiệp khác. Bích Sinh đứng đầu lớp mỗi năm khi học ở trường Trung học Marie Curie và rất ngoan đạo (khi tôi có dịp đi cruise vài lần với Bích Sinh, mỗi lần khi đi ngang một nhà thờ, Bích Sinh luôn luôn ghé vào cầu nguyện). Không những thế Bích Sinh lại rất dễ thương, biết điều, savoir vivre , cư xử tốt với bạn bè và nhất là tận tụy với chồng con gia đình.

Nebraska cũng là tên một phim do tài tử Bruce Dern đóng suýt được giải thưởng Oscar năm 2014.

Tháng tư năm đó tôi có dịp ghé Florida ở quận Brevard. Brevard cũng là một quận “khỉ ho cò gáy” không được nổi tiếng như Orlando hay Daytona Beach (nơi mà các anh chị sinh viên Mẽo đầy sinh lực tụ tập nhân dịp Spring Break để trao đỗi “sinh khí” hay “thám hiểm” lẫn nhau) hay Miami. Ngoài bãi biển Brevard thì cách giải trí hấp dẫn nhất là vào thư viện để trao đổi email (vì thời đó chưa có WiFi rộng rãi như bây giờ) và khảo cứu tin tức thế giới hay nội địa Hoa kỳ qua sách báo rất được tu bổ cập nhật khá nhanh chóng hơn với các thư viện chỗ tôi ở.

Ví dụ như tôi khám phá ra được phim Nebraska sẽ được chiếu miễn phí ở thư viện Coca Beach vào tháng tư năm 2014 đó. Tôi hí hửng rủ bà xã và cặp vợ chồng Hổ và Bích cũng thuộc loại gần bảy bó cùng đi xem vừa không tốn tiền mà lại theo quảng cáo là được “free refreshments”.

Phim được quảng cáo là sẽ chiếu vào lúc 3 giờ chiều. Bạn tôi khuyên là vì “free” nên tới trước 2:30 chiều và hẹn nhau lúc 2:15 hôm đó. Tới đó, mặc dù 45 phút trước đã có sáu bảy cập bô lão dư thì giờ đã đứng xếp hàng vào hội trường chiếu phim. Sau đó có nhiều cặp tới toàn là ông bà già gần như là toàn là da trắng xấp xỉ bảy tám chục tuổi tóc bạc phơ, mặt xệ nhăn nheo với nốt đốm da đồi mồi (aging spots và actinic keratosis).

Các cụ bà thì mặc váy đầm thời nhảy square dancing khoe da mỡ phất phới như cờ lông tông ở dưới cánh tay cùng các gân nổi xanh ở chân. Mấy ông thì ăn mặc luộm thuộm, quần cao lên tận nửa ngực hay đeo dây bretelles cho khỏi phải dùng thắt lưng khi không còn kiểm soát được sự tăng trưởng của vòng số hai vì ăn nhiều lẫn uống bia không ngưng. Có một  ông cao to lớn bụng phệ ăn một bịch popcorn lại ngồi gần máy làm popcorn mà nhân viên thư viện phát cho. Ông ta nhồm nhào ăn xong lại đứng dậy lấy thêm . Gần đó là một bàn để các chai Coca hay Sprite với ly plastic để tùy tiện. Đúng là một El Cheapo ăn chùa hẹn hò (cheap date) của “Le Tout Paris” đó.

Trong phim đó cảnh Nebraska tỉnh nhỏ như ở Oklahoma tỉnh Enid hay Waynoka mà tôi thực tập y khoa khi mới đặt chân lên nước Mỹ này. Nhà gỗ cũ, cửa sổ được bao thêm mảnh plastic cho tránh mất hơi mát của máy lạnh hay máy nóng. Những ông bà già trong phim người thì bướng bỉnh, càu nhàu, trả lời nhát gừng. Đàn ông thì ngồi trên một ghế lazy chair tay cầm một lon bia nhồm nhàm ăn bắp rang (popcorn) xem TV, mặt lạnh, không nói năng gì cả mặc dù là cùng trong gia đình anh em, con cháu. Các bà thì nói huyên thuyên trong bếp nấu hamburger và chiên khoai tây và khoe cách làm bánh táo pie.

Đường phố thì vắng tanh, các hoạt động chỉ là họp nhau chung quanh một quán uống rượu cũ kỹ với một dàn karaoke với các ca sỉ lô can gào hát những điệu nhạc cũ thời tám quánh nào đó. Cộng thêm vào đó là một bàn đánh billard và trên tường có gắn một mảnh gỗ tròn (dart board) có nhiều vòng tròn để phóng phi tiêu vào giữa để lấy điểm.

Đại khái câu chuyện là một ông già Woody (W) đi lang thang lếch thếch trên một con đường vắng của một tỉnh nhỏ bị cảnh sát bắt đem trở về với gia đình. Hỏi ra thì là ông ta nói là trên đường đi ra tỉnh Lincoln để nhận giải thưởng một triệu đồng mà ông ta xác định là ông ta có nhận được một thư chúng minh như vậy. Người con trai biết ngay đó là một tiểu xảo của một nhà báo để dụ khách hàng mua báo của họ. Nhưng W vẫn tin là ông ta trúng giải thưởng đó mặc dù các lời can ngăn của vợ và con trai. Sau vài lần khác W bị cảnh sát bắt như vậy mà W vẫn cứng đầu gân cổ cãi lại là ông ta trúng số thật sự nên cậu ta phải chiều W như là một cậu con làm vừa lòng bố lần cuối theo ý ông ta bằng cách lái xe chở bố đi ra thủ đô Lincoln (W không được phép lái xe).

Trên đường lên tỉnh thì W và cậu con ghé nhà cũ nơi sinh trưởng của W đi thăm ngôi nhà cũ ọp ẹp nghèo nàn cùng tạm ở nhà em của W. Mặc dù cậu con cố can ngăn nhưng W cứ khoe là ông ta đã trúng số thành ra tin đó lan tràn mau chóng khắp tỉnh. Họ hàng và bạn bè W khi nghe tin là ông ta đã trở  thành triệu phú họ bèn bu lại nhà, lúc trước thì coi thường ông ta nay họ thay đổi tính tình như lúc trước chê bai ông ta, nay thì người khen ông ta tốt số mong được chia xẻ một tí tiền còm, người thì nhắc khéo là ông ta nợ lúc trước chưa trả, người thì nói đang cần tiền vì gia đình thiếu thốn bệnh tật, người thì nói là không trả thì sẽ kiện ra toà.

Phim đó có nhiều mẫu chuyện hay nhận xét vui vui, buồn buồn hay dí dỏm như khi  hai cụ đó khi đi thăm mộ gia đình gần nhà, cụ bà tốc váy trên một mộ của một ông ái mộ bà ta lúc trước “Nè cho ông xem có đã chưa?” Kết thúc chuyện phim thì để các bạn tự tiện đi thuê xem phim cho khỏi mất thú vị hấp dẫn.

Viết tới đây tôi chạnh nghỉ là nếu tôi khi học xong ở Oklahoma mà ở lại đó thì đời sống sẽ ra sao? Gần như tất cả các bạn cùng khoá ở Oklahoma đều “xuất ngoại” cả. Rất phục bạn Bích Sinh và anh Mỹ đã ở lại Omaha, Nebraska.

Nguyễn Dương
Hè 2020