Tìm Kiếm Bài Đã Đăng

CÜ«i Ng†n SÃm - Ride The Thunder
RidetheThunder

Một câu chuyện về Danh Dự và Vinh Quang trong cuộc chiến Việt Nam

Lời nói đầu của Ban Biên Tập

Được sự ủy thác của Richard Botkins và Trung tá TQLC Lê Bá Bình, một trong những nhân vật chính trong cuốn sách "Ride The Thunder," Ban Biên Tập Diễn Đàn Cựu Sinh Viên Quân Y đang tiến hành công việc dịch thuật tác phẩm này qua tiếng Việt.

Nhằm cho bản dịch ít bị sai sót và giữ được sự trung thực, chúng tôi xin đón nhận mọi ý kiến đóng góp của quý độc giả. Xin chân thành cảm ơn quý vị.


Richard Botkin
(Bản dịch của Lý Văn Quý & Nguyễn Hiền)

Lời Tựa

Cuốn sách“Cưỡi Ngọn Sấm” đã lột tả được tinh thần và lòng quyết tâm của một nhóm "huynh đệ chi binh" khác thường - một toán nhỏ cố vấn Thủy Quân Lục Chiến Hoa Kỳ và các chiến binh TQLC VNCH bạn trong một tình hình đặc biệt khó khăn của cuộc chiến Việt Nam.

Richard Botkin đã ghi chép lại những chiến công của các TQLC Hoa Kỳ và bạn đồng minh VNCH đã lãnh trách nhiệm chính trong công cuộc đẩy lui cuộc xâm lược của Bắc quân tại địa đầu miền Nam Việt Nam, được biết đến như là cuộc Tổng tấn công mùa Phục Sinh (mùa hè đỏ lửa) 1972 đối với người Tây phương, một cuộc tấn công nhằm đánh gục một quốc gia.

Mặc dù tất cả những ai hiện diện tại nơi đó không ít thì nhiều đều có dính dáng đến những trận đánh khốc liệt trong những chuyến công vụ trước và những hành vi anh hùng và chỉ huy dũng cảm xảy ra khắp nơi, nhưng Botkin đã chú trọng vào ba nhân vật chính.

Trung tá Gerry Turley, người đã hiện diện trong vùng hai ngày trước cuộc tấn công để tiến hành một cuộc viếng thăm tưởng chừng như thường lệ trong một thời kỳ yên lắng. Hoàn cảnh và một loạt các yếu tố bất thường đã đưa đẩy ông lên một vai trò chỉ huy đặc biệt trong đời. Ông đã phải đối mặt với toan tính hủy diệt của bọn Bắc quân ngoan cố cũng như các trở ngại của bộ máy quan liêu của quân đội Hoa Kỳ và VNCH đã không đánh giá đúng sự suy xét của ông lúc ban đầu.

Ngoại trừ đối với những người đã quen thuộc với những câu chuyện về hành động của Đại úy Ripley tại cây cầu Đông Hà, rất khó mà không xác nhận cao tác động chiến lược của sự phá hủy cây cầu đó đối với những trận đánh còn lại tại Việt Nam sau buổi chiều Chủ nhật mùa Phục Sinh năm ấy.

Botkin làm nổi bật cho độc giả thấy mối liên quan đặc biệt giữa các cố vấn TQLC Hoa Kỳ đối với các TQLC Việt Nam mà họ đã phục vụ. Mối dây chân tình huynh đệ và tình bạn chân thành giữa Đại úy Ripley và Thiếu tá Lê Bá Bình, lúc đó đang chỉ huy bẩy trăm binh lính thuộc Tiểu đoàn 3 TQLC, đối diện với hơn hai chục ngàn quân Bắc Việt lăm le tiêu diệt họ tại Đông Hà, đã thăng hoa vượt lên trên cả ngôn ngữ và văn hóa khác biệt. Câu chuyện của hai người chiến binh vĩ đại cùng phục vụ cho một mục đích chung thật là hiển nhiên. Nếu đã có thêm nhiều người như Lê Bá Bình thì chắc chắn kết quả của cuộc chiến đã khác hẳn.

Khác với hầu hết các cuốn sách về thể loại này, Botkin đã theo dõi thật chi tiết cuộc sống gia đình của từng chiến binh và kể lại chiến sự qua trải nghiệm cá nhân của họ. Trong lúc nghiên cứu về lịch sử của chiến tranh người ta rất thường chỉ tập trung vào người lính chiến, do đó chỉ diễn tả nổi một nửa câu chuyện mà thôi.

Với tư cách một người đã từng tham dự những trận giao tranh tại đó, đã chứng kiến nhiều cuộc thử thách được ghi chép lại trong khoảng thời kỳ đặc biệt dữ dội lúc đó, tôi vẫn không mường tượng nổi những gì xảy ra cho bạn bè của chúng tôi sau khi phần tham chiến của người Mỹ đã kết thúc. Đối với các sĩ quan TQLC Việt Nam và gia đình họ, cơn ác mộng dường như bất tận của trại tù cải tạo mà Cộng sản đã chụp lên họ một cách tàn nhẫn từ sau tháng tư 1975, trong trường hợp của Lê Bá Bình là gần 12 năm trời, đã nói lên sự kiên trì, lòng nhẫn nại và niềm vinh quang của tinh thần con người.

Nước Mỹ đã có phước được những chiến binh như John Ripley và Gerry Turley phục vụ dưới cờ, nay lại còn may mắn gấp bội khi được kể thêm những người như Bình là công dân Hoa Kỳ. "Cưỡi Ngọn Sấm" là một cuốn sách hấp dẫn, ly kỳ rất đáng đọc, là một mảnh lịch sử chưa hề được nói đến bao giờ.

Chuẩn tướng James Joy TQLC Hoa Kỳ (hồi hưu)
Cố vấn trưởng cho Lữ đoàn 147 TQLC QLVNCH trong khoảng thời gian 1971-1972



Lời nói đầu


Khi bắt đầu nghiên cứu và khám phá ra những bộ chuyện mà sau này sẽ trở thành cuốn sách "Cưỡi Ngọn Sấm," bản thân tôi đã bị cuốn hút bởi những nhân vật và cách mà từng người trong những hoàn cảnh riêng biệt, đã biểu lộ được lòng quả cảm bất khuất và bất di bất dịch về tinh thần cũng như thể xác. Tôi đã bị thu hút bởi cung cách mà John Ripley, Lê Bá Bình, Gerry Turley và một số người khác đã chiến đấu, chịu thống khổ, đã đổ máu và nhẫn nhục tận cùng để cuối cùng đạt vinh quang trong những điều kiện thường xem là thật sự vô vọng.

Trong một thế giới mà hầu hết mọi người chỉ thích ăn mừng sự nhạt nhẽo và những điều vô nghĩa, một thế giới mà sự định nghĩa truyền thống về anh hùng và lòng dũng cảm đã nhiều năm qua bị hạ giá , có khi bị bóp méo thì "Cưỡi Ngọn Sấm" chào mừng những con người đó cùng với các phụ nữ đã sát cánh bên họ, vì nhân tính của họ, và quan trọng nhất, vì họ chỉ là những người lính chiến thuần túy.




Nguyên tác tiếng Anh

FOREWORD

Ride the Thunder has captured the spirit and determination of an extraordinary “band of brothers”-a small group of U.S. Marine advisors and their Vietnamese Marine counterparts during a particularly desperate time.

Richard Botkin chronicles the exploits of the American Marines and their Vietnamese allies who were largely responsible for thwarting the North Vietnamese invasion of the northern portions of South Vietnam-known as the “Easter Offensive of 1972” in the West-that was intended to bring the nation to its knees.

Although everyone who was there during that period was personally locked in combat as or more intense as any experienced during previous tours, and individual acts of heroism and leadership abounded, Botkin focuses on three men in particular. Lieutenant Colonel Gerry Turley arrived in the area two days prior to the invasion to conduct what was supposed to have been a routine visit during a quiet time. As circumstances would have it, the unusual set of forces suddenly catapulted Gerry into the leadership role of his life.

He would face annihilation from tenacious NVA hordes as well as challenges from an American and South Vietnamese military bureaucracy which initially failed to trust his judgment.

Excepting for those who already are familiar with the story of Captain John Ripley’s actions at the Dong Ha Bridge, it is not possible to overstate the strategic impact his blowing of the bridge had on the remainder of all combat in Vietnam subsequent to that Easter Sunday afternoon.

Botkin highlights for the reader the special relationship American Marine advisors had with those Vietnamese Marines they served. The bond of genuine brotherhood and friendship between Captain Ripley and Major Le Ba Binh-who commanded Third Battalion’s seven hundred men facing more than twenty thousand NVA troops bent on their destruction at Dong Ha-transcended language and culture. The story of two great warriors serving together with a single purpose is evident. Had there been more men like Le Ba Binh the war’s outcome would surely have been different.

In a departure from most books of this type, Botkin follows in some detail the families of each warrior, and tells the war’s history through their personal experiences. In studying the history of war it is often easy to focus solely on the warrior-and get only half the story.

As someone who was there through these battles, as someone who witnessed many of the challenges chronicled during that particularly savage period, I was still largely unaware of what followed for our friends when the American portion of the war ended. For the officers of the Vietnamese Marine Corps, and their families, the seemingly unending nightmare of reeducation brutally imposed in the period after April of 1975-in the case of Le Ba Binh nearly twelve years-showcases the tenacity, resilience, and triumph of the human spirit.

America is blessed to have had at its service warriors like John Ripley and Gerry Turley. Our nation is doubly blessed to now count men like Binh among its citizens. Ride the Thunder is a fascinating, riveting read. It is history not yet told.

Brigadier General James Joy USMC, Ret.
Senior advisor to Vietnamese Marine Brigade 147 during 1971
1972


PREFACE

As I began research
and uncovered the set of stories which have become Ride the Thunder, I was drawn in by the characters and how each of them, in their own unique circumstances, demonstrated implacable, unbending moral and physical courage. I was fascinated by how John Ripley, Le Ba Binh, Gerry Turley, and the others fought, suffered, bled, endured, and ultimately triumphed against what were often truly impossible odds.

In a world where most citizens celebrate the insipid and meaningless, where the traditional definition of hero and heroism has for years been utterly devalued and perverted, Ride the Thunder celebrates these men, and the women who stood by them, for their humanity, and most importantly for being the warriors they are.
Diễn Đàn Cựu Sinh Viên Quân Y
© 2013
Loading