Một chuyến Nam Du

Phần I: Chuyến Tàu Chợ về Nam

Vẫn do sự chủ quan và lười biếng, đến giờ chót mới lo book vé máy bay; chỉ c̣n hăng hàng không Spirit có đủ 2 chỗ ngồi kề nhau trên chuyến đi vê Nam California. Đă hẹn trước, lần này tôi không về ngay Orange County mà bay về San Diego, chúng tôi muốn thăm nhà chi Thuấn Anh và các cháu, con của chị và Thái Văn Châu, người bạn thân cùng khoá đă không may mắn đă ra đi khi chiến cuộc sắp kết thúc trong đau thương và mất mát.

Thật thuận tiện khi chị Thuấn Anh (bà quả phụ T. V. Châu) hứa sẽ đưa chúng tôi về Quận Cam vào trưa hôm sau để gặp vài người bạn thân thời Trung học: N. M. Hựu và N. H. G. truoc khi gặp gỡ các bạn đồng khoá vào buổi chiều liên hoan hội ngộ; chị c̣n hứa hẹn những bữu ăn ngon với bún cá, canh chua, cơm tấm sườn và sẽ cùng chúng tôi đi dự đêm liên hoan hội ngộ. Tuyệt vời quá c̣n đ̣i hỏi ǵ hơn.

Mưa vẫn rả rích từ suốt đêm qua, sáng nay trời vẫn âm u và mưa vẫn c̣n nặng hạt. Không phải là mưa Xuân mát mẻ mà chỉ là những cơn mưa của re’t mướt mùa Đông chưa muốn dứt khoát đi qua. V. T. , đứa con gái rượu vặn mấy cái đồng hồ báo thức để đưa bố và mẹ già lên phi trường sớm v́ c̣n phải vào lớp cho kịp giờ học buổi sáng nhưng trời mờ, đường trơn ướt, xe cộ chẳng chiếc nào dám phóng nhanh; xa lộ 290 và đường Mannheim kẹt xe; thỉnh thoảng cháu nh́n đồng hồ hơi sốt ruột. Xe vào 190 West để vào phi trường O'Hare; Nh́n đồng hồ, V.T. bảo chúng tôi: "bề nào cũng trễ học sáng nay rồi, thôi để con đưa ba má vào check in tại cổng vào và giúp ba cân hành lư luôn ". Cháu  rẽ trái để cho xe vào băi đậu xe thay v́ thả chúng tôi ở lề đường ngay lối vào của hăng hàng không Spirit ở cuối Terminal 3.

Mọi thủ tục đều thuận tiện, cháu chúc ba má đi chơi vui vẻ sau khi nhỏng nhẻo ôm mẹ già một lần nữa sau câu dặn ḍ của cha già:" mặc kệ trễ học, đường trơn và trời mù con chạy xe cẩn thận".

Trời vẫn âm u và rả rích mưa  nhưng phi cơ  vẫn vào phi đạo và cất cánh đúng giờ. Động cơ máy bay nổ gịn và lớn hơn, phi cơ đă rời phi đạo, đôi tai nghe lùng bùng; phi cơ lấy dần cao độ; bên dưới mưa như một đám sương mù che khuất mọi cảnh vật. Phi cơ đă lên đủ cao độ sau  một lần nghiêng cánh chắc để lấy hướng bay theo trục Tây Nam.. Đă một giờ bay, lúc này trời đă sáng hơn v́ phi cơ đă lên khỏi các từng mây thấp. Các cô chiêu đăi viên đang đi rao để du khách order đồ ăn và thức uống. Từ ngày kinh tế khó khăn, các hăng hàng không t́m cách hạ giá vé bằng những cách tiết kiệm hay đơn giản hoá những bữa ăn trong các chuyến bay, nhưng có lẽ tệ nhất là hăng hàng không Spirit: mọi thứ thức ăn hay nước giải khát trên phi cơ đều phải mua; phi cơ không hề cung cấp cho hành khách miễn phí một thứ ǵ dù là một ly nước lọc.

Trời đă sáng rơ hơn và những đám mây bên dưới phi cơ cũng mỏng và thưa dần để du khách có thể nh́n nhưng đồi núi và làng mạc, sông ng̣i, ... Có lẽ những thay đổi thời tiết dọc theo chuyến bay đă thầm bảo tôi rằng hăy quên đi những nhọc nhằn của cuộc sống mà tiếp nhận những vui tươi gặp gỡ bạn bè người thân.

Bên dưới bây giờ chỉ toàn là những núi đá; đôi chân co quắp trong phi cơ chật hẹp đă gần 3 giờ bay, chắc phi cơ đang vào không phận của vùng Rocky Mountains. Trời trong hơn, thỉnh thoảng xuất hiện vài cḥm cây xanh ở những ngọn núi thấp bên cạnh những rặng núi trắng xám với đường đỉnh núi thật sắc bén và những góc cạnh rơ nét màu xám nhạt dưới bóng râm do ánh mặt trời chiếu nghiêng nghiêng trong giờ vừa quá ngọ. Trời sáng quá nên chưa có " non phơi bóng vàng" mà chỉ vỏn vẹn những bóng xám trắng và bên dưới là vùng không có dân cư nên dĩ nhiên chẳng có một chút nào là "thành xây khói biếc ".

Những mảng màu xanh thiên nhiên xuất hiện nhiều hơn; phi cơ giảm dần cao độ. Bên dưới vẫn c̣n là những đồi núi, nhưng cũng đă rải rác những b́nh nguyên xanh với những đường phân chia vuông vứt có lẽ là những đồng ruộng hay vườn tược. Biển cả và sông ng̣i hiện ra trước mắt; ngọn đồi cuối cùng như muốn chạm cánh phi cơ; những cao ốc gần như ở ngay dưới bụng phi cơ sau những thông báo" landing soon" của phi hành đoàn. Đôi tai lại lùng bùng. Phi cơ lại một lần nghiêng cánh; mặt đất đă hiện rơ ngay bên dưới với từng chi tiết của người đi bộ và xe cộ trên đường Phi cơ đă chạm mặt phi đạo. Vặn lại đồng hồ chậm lại 2 giờ cho phù hợp với giờ California. Một chút chậm trễ khi " nội tướng " phaỉ vào "pḥng nhi nữ" để xả bớt "bầu tâm sự”. Đến trạm số 3 để nhận hành lư. Chuông điện thoại di động reo, Chi Thuấn Anh đang gọi khi chị chỉ đứng cách tôi chừng 8 m.

Thành phố biển San Diego thật hiền hoà nhưng rất tráng lệ với những căn nhà mới xây dọc theo xa lộ; khu gia cư thật tĩnh mịch. Như lời hứa hẹn, chị Thuấn Anh đă chuẩn bị mọi thứ từ trước, chỉ vài phút sửa soạn một bữa ăn đơn sơ nhưng thật ngon miệng đă dọn ra: bún cá và canh chua. Có tiếng điện thoại reo. Cường Mini '” text" thăm hỏi. Thay v́ phải type từng chữ để trả lời chị Thuấn Anh đă gọi phone hỏi thẳng t́nh trạng bệnh tật của chàng, xem chứng gout đă bớt hành hạ chàng chưa và đồng thời báo tin chúng tôi đă "lên vùng" và đang dùng bữa ăn thịnh soạn. Mini đă "khách sáo đáp rằng : nhờ t́nh bạn, chứng gout đă bớt 90 phần trăm. Biết là đang nghe những lời tâng bốc chi Anh nhắc nhở Cường lần sau nếu có bị đau th́ chỉ cần nhớ đến t́nh bạn thôi chứ không cần dùng thuốc.

Đang tán gẫu về những thiên hạ sự th́ lại được điẹn thoại của Cường Mini báo tin Phạm Hồng Hải từ Texas mới sang San Diego, đang cần người để cùng đi ăn cơm chiều, chị Thuan Anh đề nghị mời PHH đến nhà dùng cơm chiều chung với chúng tôi, nhưng Hải từ chối v́ đă bị những người cháu "bắt cóc", đồng thời báo tin ngày mai đă có vợ chồng Nguyễn Thành Hiệp đưa đón lên Quận Cam dự buổi họp mặt.

Cháu Thuư Phương, cô con gái thứ hai của chị Thuấn Anh  (và Châu) đến chào chúng tôi, cháu thật đoan trang, thuỳ mị và lễ phép. Lễ phép nhưng không rụt rè như biểu hiện một sự tự tin và thành đạt. Tôi mừng cho chị Thuấn Anh đă thành công trong việc giáo dục và đầu tư cho con cái v́ cả ba người con gái của chị mặc dù đă mồ côi cha từ bé (nếu không muốn nói cháu Liên Phương đă mồi côi cha từ trong bụng mẹ) mà đă có một nền học vấn và sự nghiệp vững chắc nơi xứ người.

 Buổi sáng về Quận Cam không có ǵ phải vội vă, tài xế Thuấn Anh đă quen đường, 10:00Am không phải là giờ cao điểm, chiếc Toyota đời 2008 vẫn c̣n đủ thanh lịch trên đường phố và an toàn trên xa lộ. Đường không xa v́ đủ thứ chuyện hàn huyên chưa nói hết. Chừng nửa giờ sau chúng tôi đă vào khu phố Bolsa; ghe' lai tiệm bán quân trang sắm thêm chiếc cravate đen cho bộ tiẻu lễ phục theo sự nhắc nhở của Nguyễn Chí Vỹ để tŕnh diện " bộ chỉ huy": Bach Thế Thức và Đại Đội Trưởng Vũ Quốc Phong vào buổi chiều nay trong buổi liên hoan họp mặt kỷ niệm 50 năm ngày nhập học Y khoa. C̣n đủ giờ cho cuộc hen gặp gỡ 2 người bạn cũ thời Trung hoc ở Factory Café. Một chút trục trặc v́ ngả tư Brockhurst và Mac Fadden khong c̣n chỗ đậu xe chúng tôi muốn dời sang địa điểm khác nhưng không thông báo được cho 1  trong 2 người bạn. Họ đă lện đường đến chỗ hẹn nhưng không mang theo cell phone. Sau cùng th́ hai người bạn cũ NMH và NHG cũng đă đến được ở địa điểm mới: Bành Ḿ Chè Cali. ……….

 

 

Một Chuyến Nam Du

Phàn II: Đêm Hội Ngộ

 

                                    Đêm Gala rập ŕnh tiếng nhac

                                    Phút hàn huyên tay bắt mặt mừng

                                    Mấy mươi năm đó xem chừng

                                    Ngày qua tuổi hạc xin đừng vội đi.

 

Từ giă hai người bạn thận từ thời thơ ấu N. M. Hựu và N. H. Giám, tôi không ngại ngùng viết ra đây v́ có thể vài người trong khoá chúng tôi có thể nhận ra là người quen trong một sự t́nh cờ thích thú. Thật vậy Hựu có học chung với chúng tôi lớp APM (ban Anh văn) niên khoá 67-68. Năm ấy Hựu không may phải học lại APM một năm nữa v́ kỳ thi cuối nam ấy trường Y Khoa không đủ chỗ chứa hơn 250 thí sinh. Năm sau Hựu đă dễ dàng đậu vào năm thứ nhất Y khoa nhưng thích mộng hải hồ của những người trai thời chiến, Hựu đă t́nh nguyện gia nhập khoá 20 Hải Quân Nha trang và đă có tên trong danh sách các SVSQ Hải quân ưu tú đi học khoá OCS dầu tiên mà bộ Hải Quân Hoa kỳ tài trợ cho Trường Hải Quân Nha trang; c̣n N. H. Giám là người ban thân của tôi từ những năm cuối bậc Trung học sau này gia nhập Khoá 25 Trường Vơ bị Quốc Gia Việt nam Đàlat và có vài bạn đă găp qua trong những lần tôi được các bạn tiếp đón khi có dịp về thăm quận Cam.

Về nhà trọ để lên bộ đồ vía tiểu lễ phục và dể cho nội tướng và chị Thuấn Anh soi gương trang điểm, chọn màu áo và thêm một chút hồng hồng lên đôi má

Hơn 4 giờ chiều, c̣n khá sớm để đến nhà hàng Grand Garden, chỉ cần 10 phút, tuy nhiên theo kinh nghiệm sau những lần hội hop trước, tôi nghĩ rằng đến sớm để có nhiều th́ giờ gặp bạn bè và t́m chộ~ đậu xe như ư th́ vẫn tốt hơn là đi trễ. Nhà hàng Grand Garden đây rồi, parking hăy c̣n khá trống trải, chúng tôi hơi ngại ngùng khi đi cửa bên hông để vào nhà hàng; ngại v́ sợ ngộ nhận là người trong ban tổ chức nhưng vào bên trong th́ thấy đầy dủ mọi người trong ban tố chức: Phong Láng; ông bầu Đức, ban nhiếp ảnh, những người phụ trách âm thanh và đă có những tiếng nhạc ŕnh rang. Chị Kim Dung Thuư San đă thước tha trong tà áo trắng nữ sinh bên canh phu nhân của Mai thanh Hồng và phu nhân của Lê Tấn Thành bên bàn tiếp tân; Bùi Trọng Cường đang ngắm nghía tấm băng- rôn, công tŕnh mà anh đă ra công thiết kế và lễ mễ mang trừ vùng trời Nam Bán Cầu sang.

Bên sau bàn tiếp tân, những dĩa nhạc DVD của Phạm Anh Dũng tặng bạn bè cũng được bày sẵn, mỗi ngụi chỉ việc t́m thấy tên ḿnh trên dĩa nhạc và tự động cho vào túi. Dũng chu đáo đối với bạn bè qua’. Nay vắng Phạm Anh Dũng cũng là một thiếu sót lắm đấy.

Chiếc bánh bông lan lớn ghi mấy chữ kỷ niệm 50 năm nhập trường Y khoa cùng huy hiệu YK SG 67-74 cũng đă trang trong đặt bên cánh phải của khán đài . Cầu và giáo Sư Nhuận đă đến. Cô Nhuận trông yếu hơn những lần gặp gỡ trước; lẽ dĩ nhiện thôi, cô đă nhiều năm trong tuổi bát tuần thượng thọ rồi, tay cầm chiếc gậy, cô vẫn thích đứng để nói chuyện với nhiều người, chưa muốn ngồi nghỉ.

Giào sư Đào Hữu Anh trông gầy và yếu hơn mấy năm trước khi tôi gặp thầy trong kỳ Đại Hội Quân Y 6 năm về trước. Và lần lượt 65 thành viên của lớp YKhoa 67-74 và gia đ́nh cùng bạn bè và các đàn anh Y khoa đă đến khá đúng giờ. Vẫn những lời chào hỏi tay bắt mặt mừng. Tôi nhận ra tất cả các bạn nam cựu sinh viên dù nhiều năm không gặp. Cặp Nguyễn Tiến Dũng và Thuư Hà lúc nào cũng trông thật xứng đôi vừa lứa; họ ăn nói thật nhỏ nhẹ và từ tốn. Dũng rất tươi tỉnh và ít ai ngờ bạn đă trải qua một tai nạn nguy cấp trong mùa tuyết năm trước. Hiếu "khờ" không thay đổi mấy tuy mái tóc đă điểm nét phong sương, nhưng chị Lệ Thu th́ không nhận ra. Tuấn " chuột" và Nguyễn Đức Đỉnh trông bệ vệ hơn. Mái tóc của Đỉnh dài hơn thời sinh viên, lưa thưa những sợi tóc trắng đủ để thêm chút nghệ sĩ. Vũ Văn Hào trẻ trung; Kiệt vẫn bệ vệ, Thụ vẫn vui tươi; Vũ Quốc Cường c̣n khá bảnh trai bên cạnh phu nhân Lâm Thanh mỹ miều  trong tà áo dài màu hồng.

Chị Mỹ Lộc cùng phu quân đến trong tà áo trắng trông chị vẫn nhẹ nhàng tuy dấu thời gian khó tránh khỏi so sánh với ngày nào trong giảng đường Y khoa, trong hành lang bệnh viện. Lăm Thuư và Ngọc Cầm vẫn trong tà áo trắng nhưng trông chững chạc. Chị Ngọc Hà, và Kim Giao vẫn trẻ trung và không có vẻ ǵ lên kư sau nhiều năm lên chức trong gia đ́nh. Các chị Bích Vân Thanh Thảo Phan Thảo, Bích Thuỷ, Ngọc Anh thật ra dáng mệnh phụ trong những chiếc áo dài hoa gấm. Gặp Chị Mỹ Dung tôi nói với chị một câu trả lời mà chị hỏi tôi mấy năm về trước cũng trong một lần hội ngộ khi chị hỏi tôi có nhớ chị không? Tôi hỏi thăm những người em của chi: cô Mỹ K., Mỹ N. và chú em Quang T. cùng căn nhà ở đường Trần B́nh Trọng của chị. Gặp lại Đặng Phương Trạch, nhà thơ Thiện Tâm tôi nhắc anh mau trở lại thi đàn của lớp chúng ta; Đào Duy Anh lúc nào cũng vui vẻ, chị Dung trong tà áo trắng trông thật trẻ trung mặc dù anh chị đă có một gia đ́nh với nhiều thành tựu trong nghề nghiệp chuyên môn...Mỗi bạn bè một kỷ niệm, Nguyễn Bỉnh Hiền chắc khó ai quên cái nick name Hiền Nhi đô`ng mặc dù bạn ta không có thân h́nh nhi đống chút nào hết; Thịnh " điếc", Chí choé th́ dù bao nhiêu năm tôi cũng không thể nào quên được vi` với những điều kiện để được gần gũi và thân thiện hai bạn đă là ân nhân của gia đ́nh tôi. “ Anh Hai” Hoàng Văn Ngọc có vẻ hơi già hơn lần gặp trước (anh dừng buồn nghen anh Hai ). Lê Kim Lac, Nghi la’ng, Luỹ, Đào Trung Tính không có ǵ thay đổi nhiều Lê Minh Châu đầu chắc có ít tóc hơn mấy năm trước nhưng không khó nhận ra, Tân và Thiệt lúc nào cũng vui vẻ, Huân luôn giữ niềm đam mê với ống kính không rời; Âu Hồng Anh tóc bạc khá nhiều nhưng không thèm nhuộm chắc vẫn tuân thủ câu nói "thầy già đào trẻ " Chí Vỹ thật oai vệ trong bộ tiểu lễ phục Quân Y . Hiền xoắn vẫn trẻ trung. Dương Mỹ trông bệ vệ hơn, Vinh đầu bạc có mái tóc không thể trắng hơn, Hồng, Nghị, Kiệt, Cường "tê giác, Chu Ngọc Tŕ, Phạm Hồng Hải đă đến. Ng. Đ́nh Bảo vẫn ít nói ( nhưng có thể thích căi ). Mục sư Lạc sao hôm nay lại trầm lặng quá, chắc anh 8 khù c̣n chưa lấy lại sinh lực b́nh thường chăng. Châu Hữu Hầu sau hơn 20 năm không gặp giờ trông khoẻ ra, chắc BV Châu đốc ngày một khấm khá. Lần nào gặp Phạm Văn Hạnh tôi cũng nhớ đến chị Thu Lan bốn mươi mấy năm về trước khi chị gặp tôi ở trường Y khoa, hỏi tin tức của Hạnh trong đám SVQY đang đi công tác dân sự vụ ở Đà nẵng trong mùa He` Đỏ Lửa. Ngày ấy sắp đến ngày cưới của anh chị, Hạnh vẫn biệt tâm; chị vui biết chừng nào khi tôi báo tin rằng đoàn SVQY công tác ở miền Trung đang trên đường về Saigon. So với những người trong ban tổ chức th́ vợ chồng Cường Mini đến hơi trễ nếu không v́ kẹt xe th́ cũng v́ cái chân bị gout chưa hoàn toàn hết sưng đau. Lê Văn Cẩm vẫn rụt rè ít nói nghe ông bầu Dức khen rằng Cẩm nhỏ người nhưng hiện giờ là một tay vợt tennis có hạng trong đám toubips thích thể thao. Bé Bảy theo nghề quang tuyến nên vẫn ôm máy ảnh đi mọi nơi Ng. Thành Hiệp có mái đầu muối tiêu rất hợp thời trang, Ng. Cao Khoa có vầng trán láng hơn xem chừng thích hợp với những lời hài huớt.

Phạm Gia Nghị và Vương Đức Hậu sẽ là những ngôi sao sáng trên sân khấu chiều i Trần Thu Bảo lúc nào cũng có thể cười đùa được ngay cả trong những sinh hoạt chuyên môn thụng ngày. Bạn hỏi thăm toi về t́nh trạng sức khoẻ hiện tại và 2 khối u ở cùi chỏ 2 bên mà bạn đă mổ cho tôi 4 băm về trước. Thật khó quên những câu chuyện nghe như chuyện tiếu lâm nhưng hoàn toàn có thật khi bạn ghi trong hồ sơ bệnh lư về nghi thức giải phẩu (protocol opératoire) MRĐL và chẩn đoán sau khi mổ: Ô Đ B.

Bạn bè đă đến đông đủ (Vợ chồng Vũ Duy Hiển- Sương dến trễ khi bàn tiệc đă bắt đầu được dọn đi). MC Bob Vu MD ( Phong láng ) nhiều lần kêu gọi mọi người về chỗ ngồi của ḿnh cho ban tổ chức khai mạc buổi lễ. Ông Bầu Lê Minh Đức Tuyên bố lư do. MC giới thiệu thành viên của ban tổ chức từ khắp năm châu, đến phần trao quà lưu niệm cho quư thầy cô và ban tổ chức. Bùi Trọng Cường mang tấm plaque ghi công trâng của gia đ́nh ông bầu LMĐ từ trước đến nay. Không ai nghi ngờ ǵ hết: không có LMĐ th́ thật khó có những buổi hội họp đầy ư nghĩa và thắm t́nh thân thiết của bạn bè từ nhiều nẻo đường trên thế giới trở về đây vui thích gặp nhau. Phúc Lào kay muốn vinh danh những công lao của các phu nhân của các bạn trong ban tổ chức Các chị Nghị, chị Đức ( Bích Ngọc ), chị Kim Dung, chị Nha sĩ Ngọc (chi Vương Dức Hậu) được mời lên sân khấu để được tặng hoa. Vâng, chính sự hỗ trợ đắc lực của các chị mà buổi họp mặt mới được thành công mỹ măn.

Bản hợp ca Về Bên Bếp Hồng do toàn thể các cựu SV YK 67-74 nói lên tất cả ư nghĩa đầm thắm của t́nh bạn tha thiết gặp nhau sau nhiều năm xa cách trên mọi nẻo đường..

Khoá 21 Quân Y hiện dịch của lớp chúng tôi được Bạch Thế Thức Giới thiệu. Một chút lịch sử của khoá, vài đóng góp cho Quân đội và đồng bào và những hy sinh mất mát của các chiến hữu đồng khoá trong cuộc chiến và trên đường t́m tự do. Một clip nhỏ do chị T. A. sưu tập và tổng hợp các h́nh ảnh sinh hoạt sẽ minh hoạ nhũng sinh hoạt thường ngày và trong những ngày Đại lễ, duyệt binh... nếu được chiếu lên chắc sẽ mang nhiều ư nghĩa lắm, nhưng rất tiếc giờ chot  DVD player không hoạt đông.

Các bạn QY k 21 HD được mời lên sân kháu với bản hợp ca Con Đường Vui.

Màn choàng ṿng hoa của các "em gái hậu phương" cho các anh trai tiền tuyến thật ngộ nghĩnh nhưng sẽ là một kỷ niệm khó quên cho những cặp t́nh già. Một câu hỏi đố vui để chọc gợi nhớ những kỷ niệm những ngày sống nội trú bên nhau, g̣ bó trong kỷ luật , với phương châm "Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm " và hoài bảo lư tưởng " Quên Ḿnh Cứu Người " ; Netteté de l'attitude, Nettteté de l'uniforme conditionnent Netteté de la pensée.Không c̣n ở tuổi "tơ vương khanh tướng" nữa nhưng kỷ niệm đẹp thật khó quên. Câu hỏi có thưởng được đọc lên: Xin cho biết KBC của TQY. Câu hỏi khá hóc búa v́ chẳng ai ngờ; chỉ có 2 cựu SVQY đáp đúng: N. D Mỹ lănh giải nhất và Trương Ngọc Hiền giải nh́, giải an ủi được trao cho VQ Phong, Ng V Chí, ....Trung uư Đào Hữu Anh, K 5 H D được mời lênchụp h́nh cùng với các bạn QY khoá 21 Hiện dich

Những bài hát đơn ca được các ca sĩ cơ hữu ca^y nhà lá vườn và sàn nhảy với những bản Rumba, cha cha cha nhộn nhịp trong tiếng nhạc xập x́nh, Tiếng hát của Phạm Gia Nghị và Vương Đúc Hậu vẫn ngọt nào; Lan Hương không hát bài hát T́nh Bỗng Khói Sương của Phạm Anh Dũng mà hat một bản nhạc của tác giả khác để phạt sự vắng mặt của Dũng. Tiếng hát của chi Nha sĩ Sương thật ngọt ngào đúng như lời giới thiệu của MC Bob Vu MD: dọng ca có có “nồng độ”. Phạm Xuân Hiển với " Phut Đầu Gặp Em" tinh tú quay cuồng, trên sàn nhảy cũng có nhiều cặp qua cuồng theo tiếng nhạc.  H́nh như theo chương tŕnh, nhà hàng sẽ đóng cửa sau 9 giờ tối nhưng ai nỡ chấm dứt cuộc vui một cách vô tâm khi "lời vui c̣n chưa cạn hết t́nh thân" Cuộc phỏng vấn đặc biệt của đài CNN dược nhanh chóng thực hiện. Bùi Trọng Cường, nhà hoạt dộng cho Nhân quyền Việt dược mời phát biểu về những đóng góp cho tương lai của quê hương Việt nam. Ng. Xuân Ngăi năm nay tóc đen và nhiều hơn đă nói những đóng góp của ḿnh cho cộng đồng, cho lớp Yk 67-74 và cho Hội Y sĩ VN tai Hoa kỳ. Ngăi có nhắc đến Nguyễn Đăng Chương Dương, người bạn xấu số, cùng khóa chúng tôi đă chết trong vụ nổ kho đạn Xuân lộc mùa hè năm 1976 trong cự chứng kiến của bạn bè trong đó có Ngăi...Trần Thế Kiệt với tư cách là chủ tịch Ban đại Diện sau cùng của lớp cũng đă được phỏng vấn. Kiệt nói sơ về lớp chúng tôi và chúc sức khoẻ quư vị Giáo su và các đàn anh và bạn đồng môn. Hiếu "khờ ", Tuấn "chuột " cũng được phỏng vấn để hỏi nguồn gốc của những nick name " khờ" và "chuột" . H́nh như Hiếu " khờ " đă nói ra rằng Hiếu đă khổ công chinh phục Lệ Thu  để chứng minh thuộc tính "khờ" này là không đúng chút nào cả. Thịnh " điếc" và Vinh "đầu bạc" cũng đă có dịp tâm t́nh với bè bạn và thầy cô. Chị Lê Hương ôn lại những kỷ niệm trong những lần hội ngộ trước cùng những lời chúc may mắn cho mọi người. Chu Ngọc Tŕ nói lư do từ bỏ trường Y khoa để về trường Khoa học theo truyền thống của Gia đ́nh. Huân, Trạch Hiền Nhi Đồng, Thái, ĐM. Hoàng, Bích Thuỷ, Lê Minh Châu. Ng. Đức Dỉnh, Pham Xuân Cầu, Mỹ Lộc, T.T. Hoà cũng đă được mời phát biẻu cảm tưởng

 L' etranger (người xa lạ)Nguyễn Văn Hai được phỏng vấn và cho biết nhờ Bạch Thế Thức xây tổ uyên ương sớm; không thèm chiếc giường trong khu nội trú BV B́nh Dân chàng mới được thừa hưởng cơ ngơi ấy, Tuy nhiên Bạch Tông Tông cải chính  rằng Tông Tông không hề rời bỏ khu nội trú mà nhờ đó chàng đă học hỏi rất nhiều. H́nh như cuộc phỏng vấn NV Hai có bị cắt ngắn khi NVH sắp có lời lẽ trách móc những người nào đó v́ trước đó trong những câu chuyện riêng NVH có nhiều lời trách móc bạn bè nhiều hơn là những lời chào mừng gặp gỡ bạn bè. Hai ơi, bạn có nhớ những câu thơ của Alfred de Vigny :

             Gemir, pleurer. prier est également lache

             Fais énergiquement ta longue et lourde tache,,,,,,

Bạn trách tôi không nh́n ra bạn, nhưng có lẽ tại một phần do bạn thay đởi nhiều quá. Mái tóc giả hoa râm phủ xuống vành tai cùng chiếc áo đen có phần luộm thuộm thú thật là có phần không thích hợp trong buổi liên hoan ma` ai ai cũng ăn mặc bảnh bao. Nghịch cảnh đă làm bạn thay đổi nhiều, nhưng chắc chắn bạn cũng đă có một phần nào trách nhiệm trong tấn tuồng " hoăn hoá" này. Bạn có can đảm để thực tâm nói rằng ḿnh không hề phạm một lỗi lầm nào không?. Chúng ta không tự sinh ra được; nhưng mỗi người chúng ta là một kiến trúc sư cho chính cuộc đời của ḿnh. Nghịch cảnh  và bao điều không may mắn đă gây nhiều khó khăn và phiền toái cho mộng tưởng một kiến trúc nguy nga mỹ lệ của cuộc đời bạn hay là một hàm oan nhân quả của nghiệp chướng oan khiên !.

Châu Hữu Hầu cho biết muốn làm thông gia với một trong các bạn đồng môn

Chiếc bánh kỷ niệm đă được các Mỹ nhân của lớp YK 74 trang trọng cằt trong tiếng hát của PGN : Que Sera Sera! Vâng cần ǵ phải lo âu; đời dến đâu th́ đến; mọi thứ đă được an bài

Tạm quên những chuyện nhọc nhằn ngoài ư muốn, những câu chuyện vui và lời tâm sự chẳng bao giờ cạn nhưng thời gian th́ có hạn. Đồng hồ đă diểm 12 giờ khuya. Đă đến lúc phải chia tay. Tôi hỏi ông Bầu Đức về việc di chuyển ra bến cảng San Pedro để lên tàu Hồng Ngọc Công Nương ( Ruby Prncess ). Đức cho biết xe của Vũ Duy Hiển c̣n 2 chỗ trống, nhưng không t́m được Hiển ( đă ra về ). Chí "pổ" hỏi qua về địa chỉ, biết hành trang của chúng tôi không lôi thôi nên t́nh nguyện sẵn sàng đưa rước

 

 

Một Chuyến Nam Du

P. 3: Bảy Ngày Đêm bên Hồng Ngọc Công Nương

 

                     Sóng Trùng dương dập d́u t́nh bạn

                     Nẻo Thiên Hành [1 ] rỡ rạng nièm vui

                     “Bến Xuân” chia sẻ ngọt bùi

                    Đồng Xanh [2] giùp trẻ đắp bồi tương lai,

Ngày hôm sau, Thứ Sáu, 07/tháng 4; ngủ nướng để lấy lại sức v́ đêm qua thức khuya (và lạ nhà khó ngủ), Mười giờ sáng chủ nhà, cô cháu gái Uyên Uyên gọi cửa dục chú thím dậy "sớm " đi mua vài món cần thiết c̣n thiếu cho chuyến hải hành, sẵn dịp ra chợ mua con "gà đi bộ"; cháu muốn đăi khách từ phương xa món gỏi gà và cháo gà.

Chưa phải là ngày cuối tuần mà thiên hạ đi mua sắm khá tập nập, các băi đậu xe tuy rộng răi cũng đă đầy xe, phải t́m chỗ đậu khá xa. Ông Trump mói nhậm chức chưa được ba tháng mà nền kinh tế California đă lên nhanh quá vậy sao?

Điện thoại trong túi áo reo, Chí Vỹ hẹn buổi chiều đến dự buổi họp của hội Ái Hữu Lại Giang để có thể gặp vài người bạn cũ và có thể có thêm bạn mới. Chiều hôm ấy Vỹ c̣n đưa chúng tôi đi thăm Nhà Thờ Kiếng ( Crystal Church ), ngôi Giáo đường thật kỳ vỹ với mái che và tường toàn bằng kiếng, Đây là nơi mà mấy mươi năm trước vợ chồng Chí Vỹ đă được làm phép hôn phối. Vỹ c̣n đưa chúng tôi đi thăm địa điểm đang đổ bê- tông để đặt tượng đài Vua Quang Trung, một công tŕnh tốn kém khoản 100.000 Mỹ kim do sự đóng góp của các nhà hảo tâm mà hai mạnh thường quân đóng góp nhiều nhất có lẽ là BS NC Vỹ và BS T. V. Như. Anh Chị Vỹ đưa chúng tôi đến chụp h́nh kỷ niệm ở tượng Đức Trần Hưng Đạo trước khi vào ăn phở ở gần đó.

Sáng thứ Bảy 08/04 tôi bấm phone gọi Chí đến nhà sớm một chút để cùng dùng điểm tâm và đến bến cảng san Pedro sớm cho đỡ  xếp hàng dài vất vả. Chí nói đă mua sẵn cháo ḷng từ hôm qua rồi, nhưng không sao cứ mang đến và cùng ăn chung với chúng tôi. Thức ăn khá dồi dào và ngon, Chí vén áo, sau này tôi mới biết là để chích thêm insulin; chị Diệp khen chủ nhà nấu ăn khéo.

Mười giờ chúng tôi xếp valise lên xe; ghé vào Walmart, chị Diệp muốn mua môt món quà để trao đổi vật kỷ niệm theo gợi ư của Bùi Trọng Cường. Chí lấy một chai rượu vang để lên tàu nhâm nhi với bạn bè; một chuyện khá vui khi cô thâu ngân viên đ̣i xem ID để biết chắc Chí đă đến tuổi trưởng thành có thể uống rượu. Sao cô thâu ngân không tin là cả 4 người chúng tôi đă quá tuổi lục tuần, đang xấp xỉ bước vào tuổi cổ lai hy. Tôi nói đùa với cô ta:" anh bạn tôi trông c̣n trẻ quá cô ạ, xem chừng 19 tuổi là cùng" .Cô ta không đáp chỉ mỉm cười và chúc chúng tôi có một ngày tót đẹp.

Chị Diệp lái xe, Chí ngồi ở ghế trưởng xa chỉ dẫn cho tài xế. Mấy lần ra rồi vô xa lộ; dường đi chắc không phải dễ dàng cho người chua quen lái xe. Ṿng vo mấy lượt rồi chúng tôi cũng đến được bến San Pedro.

Chiếc tàu chiến Iowa tren bến cảng như muốn gợi nhớ một thời oanh liệt của Hải Quân Mỹ và kia, tàu Ruby Princess trông vĩ đại quá. Chí trầm trồ khen chiếc cầu  ngang bến cảng trông thật đẹp và hao hao chiếc cầu Golden gate ở Cựu Kim Sơn.

Số người xếp hàng để chờ làm thủ tục lên tàu chưa đông lắm, nhưng hành lư cồng kềnh nên mọi người chờ đợi hơi lâu. Trần Trung Hoà đă ngồi chờ không biết từ lúc nào; chị Kim Dung cũng đang chờ B.T. Cường trả xe ở đâu dó và đang đón taxi đến đây. Chị Diệp có ư kiến khá hay: chúng tôi cố gáng tự xách valises (không nặng lắm) để tránh bớt vài thủ tục phải chờ đợi. Quả vậy, mọi việc diễn tiến nhanh chóng. Nhận thẻ ch́a khoá, lên pḥng, dến pḥng ăn; nghỉ ngoi, chờ loan báo dự buổi diễn tập thoát hiểm khi có biến cố nguy câp, một thủ tục có vẻ như không cần thiết nhưng bắt buộc phải có về mặt pháp lư.

Bốn giờ hơn, điện thoại trong pḥng reo, ông Bầu Lê Minh Đức hỏi để biết chúng tôi sẽ được dùng những bữa cơm chiều ( diner) ở nhà hàng nào v́ tôi thuộc nhóm ghi tên trễ nên không chắc có cùng các bạn vào cùng nhà hàng của các bạn khác trong nhóm. Đang ú ớ không biết t́m những dữ kiện này ở đâu th́ ông Bầu bảo ở phần dưới tấm thẻ ch́a khoá pḥng.

_ Boticello, 5:30PM, table 15

-Tốt vậy là ông bà cùng nhóm với mọi người, Chiều nay gặp.

- A`, a`, nhưng sao ông biết số phone của pḥng tôi mà gọi vậy?

-Th́ tôi đă cho danh sách, mọi người đều có; một hay hai số đầu là số của từng lầu, 3 số sau là số pḥng của ông.

- Ra thế, chuyện ǵ cũng phải học.

Pḥng ăn buổi chiều không khó t́m, chỉ có diều là thang may không xuống được đến tầng 6 mà chỉ ngừng lại ở lầu 7. Không sao; cầu thang ở trước mặt. Bàn số 15 c̣n có Vũ Quốc Cường  Thanh, vợ chồng Chí và vợ chồng chị Mỹ Dung, tốt quá, toàn là người quen thân. Bên cạnh, bên trái là Hiếu khờ Lệ Thu, Ngọc Cầm, Bên phải là Cường Mini, Khương, Hiển, Hiệp., sau lưng là Phong láng

Những bữa ăn trên tàu, không phải không hấp dẫn, nhưng có lẽ v́ " no mất ngon", và nhất là khoảng cách giữa các bữa ăn như gần quá; bữa cơm chiều bắt đầu lúc 5 giờ 30 h́nh như quá sớm. Dù sao, pḥng ăn vẫn là nơi hội tụ, của những câu chuyện vui và tin tức bạn bè.. Bàn ăn của Vũ Quốc Phong ,mấy ngày liên tiếp có them chiếc bánh và bài ca "Mừng Sinh Nhật " ( Happy Birth Day to You ". Món cá hồi un khói có vẻ được nhiều người ưa chọn.Món ốc sên chiên bơ và Tôm hùm khá hấp dẫn nhưng chỉ dọn có 1 lần trong suốt 7 ngày của chuyến hải hành. Chiều ngày Thứ  3, 11/4, pḥng ăn xôn xao v́ tin tức Đào Duy Anh gặp nạn. Mỗi người có những nhận định khác nhau về tin tức ấy. Việc ǵ sẽ đến và có sự đền bù nào xứng đáng cho những thiệt tḥi mà bạn Đ D Anh phải chịu. Thôi chỉ mong thời gian mau xoá nhoà những thị phi sớm vào quên lăng.

Anh chị Vũ Duy Hiển Ngọc Sương đầy thiện chí tập “Tai Chi "cho mọi người, lôi kéo được khoản 20 vận động viên không ngại dậy sớm và trời lạnh. Ai cũng thấy lợi ích của việc tập luyện nhưng cái cớ trời lạnh và biển động là lư do khá "chính đang" dể biện minh cho sự lười biếng và thích ngủ nướng của ḿnh..Buổi tối ở Lido ở phần cuối pḥng ăn lầu 15, về phía tả mạn của du thuyền là nơi tụ tập nhóm chúng tôi, những người thich` đàn đúm và có máu me văn nghệ văn gừng. Phạm Gia nghị và Vương Đức Hậu hằng đêm mang nhạc cụ và những máy vi âm bỏ túi giúp vui bè bạn và tập dợt cho những ban hợp ca dể tŕnh diễn trên " Thiên Hành Đ́nh " ( Sky walk ") ở lầu 18 phía đuôi du thuyền.

Giàn ca sĩ và MC vốn dẵ khá quen thuộc với tất cảcác bạn cùng lớp: " Bob Vu em đi" ( VQP) va`Cường Mini.  Hậu, Nghị và 2 vị phu nhân, Hiển- Sương, Lan Hương, Mai Phan Dalat, Bích Thuỷ Paris, Mỹ Lộc Brussels, Vợ Chồng Trương Văn Như, Bùi Trọng Cường Nguyễn Đức Thụ, Mỹ Dung và anh Tư Tâm Lê; Anh Tâm, chàng rể của lớp YK 74 không c̣n là người xa lạ v́ mấy mươi năm trước đă cố t́nh "dzô giuờng xuc xao" trong khi chị Mỹ Dung có nhỏ nhẹ mời anh " vô vườn" chơi thôi. Chú Tư Huệ " thầy đờn" và Chú 5 Chánh, hoạt náo viên cũng đă quá quen thuộc với chúng tôi với những lần cùng "Em Đi Chùa Hương" Lần này có thêm vài khuôn mặt ca sĩ mới: Nghi láng, Hai chị Ngọc Câm, LT Ngọc Hà, Và có lẽ phần đặc biệt, lầm này chúng tôi có thêm các ca sĩ thân hữu: Thanh Hằng Thuư An, Nichol và anh Quang.

Buổi sáng đầu tiên trên Skywalk, phần âm thanh có phần trục trặc nhưng chương tŕnh văn nghệ vẫn diễn ra suôn sẻ. Những bản hợp ca Con Đường Vui, Về bên Bếp Hồng như những làn hơi ấm thắm lại t́nh thân bè bạn.

T́nh Khúc cho Em của Lê Uyen Phương do Hậu, Nghị và các thân hữu hát cùng với Le Temps de l'Amour do Chị Mai Phan đă gợi lại nhiều kỷ niệm của thời mộng mơ  của chúng tôi, cái thuở c̣n miệt mài trong các Giảng đường Đại học. Một điều bất ngờ khá thích thú khi 2 người Mễ mặc đồng phục thuỷ thủ màu trắng muốn góp vui với chương chương tŕnh văn nghệ của chúng tôi và hát tặng những người đang "in love ".  Hài ḷng với nhu*~ng thành công, Phong láng hứa đăi mọi người một bữa ăn miễn phí tại nhà hàng Lido ở lầu 15 của du thuyền.

Buổi sáng 11/04; Du thuyền tạm dừng ở bến cảng Vallarta để mọi người có một buổi dạo phố, thăm dân Mễ cho tỏ sự t́nh và mua vài vật lưu niệm.. Giá vé taxi trên những tờ quảng cáo ghi là 3 Mỹ kim một người cho 1 lượt đi (hay về), nhưng tài xế kèo nài lên 4 Mỹ kim và khi trả tiền tài xế cũng ít khi thối lại tiền v́ nại cớ không có riền lẻ. Phần lớn hàng hoá tại đây rẻ hơn bên Mỹ và không tính thuế; một lon bia lạnh chỉ có 50 cents. Không thể rẻ hơn. Các tiệm thuốc Tây bán thuốc không cần toa Bác sĩ gần giống như các tiệm thuốc Tây ở Việt nam. Gặp Nguyễn Văn Thạnh đang đi dạo phố cùng vợ, Chí hỏi thăm những sinh hoạt của các bạn ta ở Canada và chụp thêm vài tấm ảnh lưu niệm bên những cây bàng, cây bông giấy và mấy hàng dừa bên băi biển. Hôm ấy nhiều người bỏ cơm chiều  các người bồi bàn và người quản lư ngạc nhiên không hiểu tại sao.

Sáng thứ tư 12/04. Du Thuyện đậu trên một bến cảng khá đẹp, Trời nắng nhẹ, gió hiu hiu, bên trái mũi tàu là một quả núi trông giống h́nh một nhân sư (sphinx ) lớn. Vợ chồng Vinh "đầu bạc" và anh chị Bùi Hữu Hồng rất thích thú đứng bên hành lang của du thuyền, ghi những tấm h́nh lưu niệm trước cái hậu cảnh của sơn kỳ thuỷ tú. Nhiều dăy nhà ở phố và những ngôi nhà trên đồi phản ảnh phần nào đời sống của dân cư tại đây. Một nhận xét chung của mọi người là kiến trúc của các ngôi nhà không có vẻ ǵ hài hoà lắm với cách thiết kế đô thị. Chưa thấy được những nét lăng mạn của nghệ thuật tuy rằng phong cảnh thiên nhiên cũng khá hùng vĩ.

 

Buổi sáng thứ hai trên skywalk, Khang "hải tặc" kể những mẫu chuyện vui và định hát một bản t́nh ca nhưng đă hết giờ đành gát lại chờ lần sau mới dược thật sự"alone', independent" và Lan Hương bắt phải hát những câu của 15 năm trước: “love me tender, love me true....

Buổi sáng thứ Năm 13/04, hầu hết mọi người trong nhóm chúng tôi đều có mua vé đi thăm Cabo San Luca dậy sớm để được các tenders đưa vào bờ. V́ cặp gị cứ muốn làm reo, sợ làm phiền các bạn đồng hành nên từ đầu gia đ́nh tôi không mua vé; sáng sớm điện thoại reo, anh Nhơn, phu quân của chị Mỹ Lộc cho biết có dư một vé và bảo tôi liên lạc với Thụ hỏi thêm vé; Huệ, vợ của Thụ c̣n yếu, chắc Thụ cũng sẽ bỏ vé. Không liên lạc được với Thụ; có cớ để ngủ nướng và lên pḥng ăn nh́n những chiếc ca nô dập d́u bên du thuyền đưa rước du khách cũng thấy vui vui chờ các bạn về tường thuật những thích thú của cuộc du ngoạn và chờ xem các bức ảnh của các nhiếp ảnh gia Nguyễn Hữu Huân, Nguyễn Thành Hiệp.

Một giờ 15, tàu chuyển hướng về phía Bẳc, biển hơi động

Buổi cơm chiều vắng vợ chồng Cường-Thanh; có lẽ họ c̣n say nắng trong cuộc du ngoạn buổi sáng.

Sáng thứ Sáu 14/04, buổi văn nghệ cuối cùng trên Thiên Hành Đ́nh. Những món quà lưu niệm được bốc thăm trao đổi xen lẫn với những bài hát của ban văn nghệ.

Bản hợp ca Trường Làng Tôi tuy chua bao giờ được tập dợt đă do các người đẹp của lớp YK 74 tŕnh bày thật xuất sắc đến nỗi một khán giả nữ bị ngất xỉu ! . Trương văn Như hát 3 câu cuối của bài vọng cổ T́nh Anh Bán Chiếu để nhớ Lương Diệu Thất. Các thân hữu Thanh Hằng, Thuư An, Nichol với những tiếng hát ngọt ngào điêu luyện làm say mê khán giả; Lan Hương ngân nga Hoa Tím Ngoài Sân của ThanhTùng. Anh Chị Hiển Sương trong bài Bến Xuân của Văn Cao trong lời ca ngọt ngào cho du khách mơ về bến xưa t́nh tự (vâng ngày mai chúng tôi sẽ về lại bến cũ rồi). Sóng biển khá lớn, nhiều lần tàu lắc lư làm rơi rớt các giá nhạc, tung toé các bài hát, nhưng anh chị Vương dức Hậu- Bích Ngọc vẫn ru hồn theo tiếng hát "Yêu Em và Yêu Em." (Phạm Anh Dũng). Anh Quang, một thân hữu đă cùng PG NGhị cất tiếng với bài Green Field gợi nhớ một thuở thanh b́nh. MC giới thiệu các cháu của thế hệ thứ ba. Cháu nội và Gia đ́nh Nguyễn Phong Nghi tŕnh diện; cháu nội của anh chi Cường Kim Dung chưa biết nói lời cảm on mọi người, chỉ biết cười thật ḍn cho mọi người cùng vui. Một phút giaỉ lao dể cắt bánh mừng các bô lăo thất tuần tthượng thọ.Đời dược như vậy đủ rồi phải không qyuư vị và "Que Sera Sera ".

Bản hơp ca "Rồi mai Đây" được mọi người cùng hát, những bàn tay vẫy như những lời từ giă bạn bè trong luyến lưu và đầy xúc động.

 

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

[1]: Sky Walk

[2] : Green Field , tên bài hát hay mà một thân hữu, anh Quang hát