Tìm Kiếm Bài Đã Đăng
Thưa các Anh Chị,
Cuối tuần trước tôi mail về hỏi thăm sức khỏe Chị ruột, đồng thời cũng để khoe với chị về công việc đang làm cho những tháng cuối năm, trong đó có nhắc đến phần sẽ làm thêm vài bài thơ về những bà chị quý hóa còn sót lại chưa tri ân, sau đó gom lại một file kha khá dầy để khoe với mọi người nhân dịp năm mới Kỷ Hợi sắp về. Chị chẳng hề nhắc lại chuyện này, mà chỉ kể lại là hôm qua nằm mơ thấy cha mẹ dẫn cậu Út về thăm nhà; chị không nói rõ nhưng tôi hiểu chị muốn nói gì; chị “nhắc” lại hai câu thơ đã tạo cảm hứng cho tôi viết tệp thơ mang tên Chị Tôi.
Tình riêng bỏ chợ Tình người đa đoan!
Thấm thía, ngay trong ngày tôi làm xong 4 bài thơ nói về Cha, Mẹ, Anh Cả và cậu Em Út. Để lắng đọng cảm súc vài ngày, hôm nay mới sửa chữa cho hoàn chỉnh và tổng hợp thành một file cho dễ đọc và dễ gởi theo mail.
Xin mời mọi người đọc tệp thơ mới nói trên về bốn người đã ra đi của nhà Lộc Bắc.
Thân kính. Lộc Bắc
Mẹ tôi
Ðôi mắt người Sơn Tây U ẩn chiều lưu lạc
Buồn viễn xứ khôn khuây*
Làng So, Sơn Lộ phủ Quốc Oai
Xứ Đoài, sông Đáy lượn quanh dài
Họ Vương chỉ khác tên chi giữa
Tộc lớn ngày xưa nức cõi ngoài.
Mẹ tôi khăn vấn, răng đen bóng
Áo tứ thân, guốc mộc thong dong
Chăm làm chẳng lúc hở tay không
Lấy chồng về phố làm dâu trưởng
Hầu cha chồng chăm như cha ruột
Lo miếng ăn thức uống suốt ngày
Cầm mạt chược đôi lúc thiếu tay
Lo cúng giỗ chục mâm không hề thiếu
Thờ chồng rất mực không đàm tiếu
Để cho phóng túng chả eo sèo.
Giữ phận vợ hiền lo gia đạo
Thiếu gạo về quê gánh thóc theo
Em chồng, con nhỏ cũng như nhau
Chăm lo dạy dỗ dẫu canh thâu
Nói năng nhỏ nhẹ không la mắng
Nhớ ơn nhắc nhở mãi về sau
Họ hàng nhường nhịn không tranh chấp
Coi cháu như con chẳng phân bì
Chia sẻ giúp nhau khi túng ngặt
Sống đời thanh thản, tâm từ bi
Chiến tranh nổ cả bầy con ra trận
Hỏa châu chiếu sáng niệm hồi kinh
Cầu mong tai ách con qua khỏi
Chinh chiến mau tan hưởng thái bình
Mắt mẹ càng u uẩn
Con cái vẫn chưa về
Tiếng loa đầu ngõ gọi
Trình diện giữa đêm khuya!
Con ở, trầm luân mẹ khổ đau
Con đi, nước mắt rỏ u sầu
Hòa bình những tưởng vui sum họp
Tán tác tha phương lạc mất nhau.
Đất lạnh nhớ về thương xót mẹ
Giầu không được hưởng, khổ mình cam
Ba đời phục vụ không than thở
Chỉ ôm cháu Nội lúc lên đàng!
Lộc Bắc
Nov2018
* Thơ Quang Dũng
Cha tôi
Hồ Gươm in bóng Tháp Rùa
Có cầu Thê Húc có chùa Ngọc Sơn*
Ông bà gốc nguồn đều Nguyễn Hữu
Bên nội Cựu Lâu đất Thăng Long
Bên ngoại Hải Dương phủ Nam Sách
Hồi môn mười tám gánh phủ khăn hồng.
Cha tôi trưởng tộc cả một dòng
Nhà thờ họ rộng rinh như trang trại
Giữa thủ đô quan lại mấy đời.
Khu Hồ Gươm một thời ngang ngửa
Cô đầu, quần ngựa, đăng xinh.
Vui chơi thỏa thích gia đình vợ lo
Phong lưu ăn diện ra trò
Bạn bè kính nể ban cho tước hàm
Buông bỏ hết vào Nam lập nghiệp
Tay trắng trơn làm việc nuôi con
Công tác siêng năng phận sự tròn
Thanh liêm nguyên tắc nên nghèo khó
Không cờ bạc đôi khi chơi cá ngựa
Không tiên nâu chỉ thuốc lá tiêu sầu
Không gái trai, không con hai dòng máu
Đọc Kim Dung đủ Tiếu Ngạo Giang Hồ.
Sau xuân đó giặc vô con tứ tán
Bán đồ nhà sắm sửa thăm nuôi
Theo chân vợ lâu lâu đi chợ,
Xếp hàng mua phân phối lần hồi!
Cháu khóc ngặt mua đồ chơi dỗ ngọt
Con buồn phiền đưa thuốc lá cho nguôi
Vợ ốm đau, ngồi bên an ủi
Bạn bè luôn han hỏi đến chơi.
Lúc khốn khó cả đàn con khốn khó Lúc con yên, tuổi tác đã cao rồi Lực cùng, sức kiệt không than thở Một khắc đau tim…
Nhẹ qua đời!
Lộc Bắc
Nov2018
* Ca dao
ANH TÔI
Có sinh thời có tử
Có đến ắt có đi
Anh trưởng theo em út
Cùng năm tiến bước về
Đích tôn dòng họ lớn
Con cầu tự thiết tha
Đền chùa chăm lễ lạc
Tuổi xuân mẹ chớm già
Được nâng như nâng trứng
Được hứng như hứng hoa*
Vô cảm như Đông lạnh
Vô tư chuyện nước nhà
Ham chơi không lo học
Làm việc than khó nhọc
Chỉ lo nghĩ đến thân
Trắc trở ôm mặt khóc
Tháng Tư mùa quốc nạn
Chẳng nghĩ đến gia đình
Góp gom đồ tế nhuyễn
“Án binh” chốn phi trường
Bao năm không liên lạc
Đói no chẳng lưu tình
Bệnh hoạn không cần biết
Cha mẹ chết… làm thinh!
Lão nhược về thăm quê
Kiếm người xưa ước thề
Lang thang tiền hết sạch
Xuất huyết sốt hôn mê
Tri kỷ hứa giữ lời
Một năm thỏa rong chơi
Giấc ngủ dài đêm lạnh
Sớm mai bỏ quên đời!!!
Lộc Bắc
Nov2018
Chú Út
Anh em như thể tay chân
Chị em như thể nợ nần của nhau
Nợ nần em đã trả mau
Tay chân lìa bỏ xót đau vô cùng!
Chị em nhà tuổi tác lệch chênh
Chị làm việc Út em còn tí nị
Anh ra quân em hỉ mũi chưa rành
Bởi chưng lắm chuyện đành hanh kể về.
Em nghe chị cúi đầu tắm rửa
Em nghe anh chân xích học hành
Trường công em đậu nghe anh
Ta cố gắng cũng không bằng chú nhỏ!
Xóm lao động cạnh tranh bao năng nổ
Chôm củi đun, tắm rửa phông tên
Lon đội đầu, trùm gánh nước kêu rên
Dành một thùng cho thằng em tôi tắm
Thương mến anh, em gọi tên là Bộ
“Tí sửu” kêu cho đồng bọn biết tin
Bài gian, bạc lận gom tiền
Tiếng tuy vậy không làm phiền cha mẹ
Tú tài vừa xong lên đường Thủ Đức
Chín tháng quân trường ra trinh sát
Dặn mẹ già đừng đợi mong thư
Con còn sống về thăm nhà trước nhất!
Tháng tư buồn nhà tan nước mất
Cũng lên đường học tập như ai
Cũng nhờ lon lá mà hay
Chỉ mất mười ngày là dứt cuộc chơi!
Trở về đời “vinh quang lao động”
Nuôi mẹ cha, tiếp tế hai anh.
Rồi theo nhận được duyên lành
Ba con gái nhỏ khôn lanh thấu trời!
Anh về chơi, chở xe thăm tứ xứ
Sáng tinh mơ đưa quà sáng chị sơi
Sửa nhà, bắc điện, quét vôi
Trăm việc nặng đưa vai gánh chịu.
Chắc gieo nhân quá hẻo kiếp xưa
Mang bệnh nghiệt nan y khó chữa
Vẫn thiết tha nán lại dương trần
Tuổi còn trẻ nhưng số phần đã mãn
Anh chị dẫu tiếc thương vô hạn
Đâu sẻ chia năm tháng cho em
Cầu cho được thuận lẽ thiên
Mẹ cha dọn chỗ ấm yên đón về!
Lộc Bắc
Nov2018
Diễn Đàn Cựu Sinh Viên Quân Y
© 2019