CD Bâng Khuâng gồm 12 nhạc phẩm chọn lọc để giới thiệu dòng nhạc mới của Nguyễn Ngọc Phúc, một dòng nhạc mang âm hưởng của những ngày xa xưa trước năm 1975 và để giữ lại quê hương của những ngày tháng cũ trong trái tim.
Nhạc phẩm Bâng Khuâng được viết từ câu chuyện tình thực sự của một người bạn rất thân của tác giả ở trường trung học Chu Văn An thời 60-70 với một người con gái áo trắng học trò.
Khi nghe Phạm Duy kể lại câu chuyện Em Tan Trường Về, Anh Theo Ngọ Về của Phạm Thiên Thư, anh chợt nhớ tới câu chuyện tình sử của người bạn rất thân của mình.
Cũng bắt đầu từ lúc Em Tan Trường Về, anh viết:
Yêu tà áo trắng
Tim khờ khạo im bước
Khép nỗi cô đơn
Anh ngập ngừng lặng lẽ theo
Có một buổi chiều trong cơn mưa bụi rơi xuống, gió đưa làn tóc tung tăng, cô học trò áo trắng đã dừng chân để vội vàng cuống quít cuộn lại ngọn tóc mưa bay, nàng đã nghiêng vai liếc nhìn lại sau lưng một dáng người lặng lẽ theo.
Trong ánh mắt nhẹ đưa đó, nàng đã để rơi một chút tình:
Sợi tóc tung tăng
Tay vội vàng cuống quít
Cuộn đời mưa bay
Nghiêng vai rơi một chút tình
Từ đó, anh thì thầm khắc khoải Yêu Em và rồi đã nhìn thấy Thiên Đường, một Thiên Đường có áo trắng bay và hoa thơm với nắng lượn quanh nhưng anh đã không kịp đặt được gót chân vào ngưỡng cửa địa đàng.
Trong một buổi sáng mù sương, ngày mồng 4 Tết, anh đã buông tay cho định mệnh, ôm một giấc ngủ vùi nghìn thu khi gẫy cánh chim sắt trên chiến trường của vòm trời quê hương năm 70 và đã để lại đằng sau những chiều vàng phai nhạt dần trong nắng phôi pha rồi vỡ tan vào giấc mơ của môt đêm ngủ dài không còn thấy ánh mặt trời.
Giờ là nghìn trùng xa vắng không còn nỗi Bâng Khuâng nhưng anh sẽ không bao giờ quên được cánh cửa Thiên Đường nơi có những dấu chân bụi mờ anh đã bước đến và đã để lại một trời hạnh phúc cạnh bên một đời yêu em :
Vỗ giấc ngủ vùi
Quên dấu địa đàng
Quên những chiều vàng
Giấc mơ tan rồi.
Nhạc phẩm Bâng Khuâng để đặc biệt nhớ tới một người bạn thân đã khuất mặt chia tay lâu lắm rồi và cho một người còn lại ở trần gian này như một giấc mơ… chưa tan của mình.