Tôi trốn bỏ quê cha
Tôi lìa xa mái ấm
Cuộc sống tôi buồn tê
Lê thê qua năm tháng.
Tôi xa lìa ánh nắng
Tôi bỏ lại biển xanh
Kỷ niệm sống dậy nhanh
Sau canh giờ ly biệt.
Tôi đã mất mặt trời!
Mất ánh nắng quê hương
Mất thành phố tôi thương
Mất bạn bè thân thiết.
Tôi giã biệt vợ con
Đôi mắt nàng nở tròn
Giọt lệ tuôn trong mưa
Mưa rơi giờ ly biệt.
Tôi lại thấy nàng cười
Ngay bên mặt tôi thôi
Làm tỏa ngời ánh sáng
Chiếu rạng một vùng trời.
Tôi ngồi yên trong khoang
Con tàu chưa rời bến
Nước đâu đã rỉ đến
Lạnh ướt đẫm bờ lưng.
Tôi hình dung thật lâu
Mắt nàng sâu ướt đỏ.
Tôi lao vào biển cà
Sóng đưa tôi về đâu?
Hp-TnT 12/25/2010
Được nghe bản nhạc "J’ai quitté mon pays" do bạn PGC gửi, tôi thấy tâm trạng và hoàn cảnh của chính mình cũng tương tự như của tác giả Enrico Macias, nên tôi vừa phỏng dich vừa thay đổi vài chi tiết nhỏ cho phù hợp với trường hợp của chính mình. Xin được chia sẻ với các bạn nhân ngày nghỉ lễ Giáng Sinh này. Cám ơn bạn PGC.
Chúc các bạn một ngày vui.
TNT
Bác Thạch ơi,
Bài thơ làm tôi nhớ lại ngày vượt biển (Tôi đã save vào thơ).
Tôi đổ bộ tại bãi biển Tuy Hòa tháng 7 năm 1989.
Sáng sớm xe đò thả mọi người xuống đường rồi mạnh ai nấy trườn từ trên núi xuống bãi biển xuyên qua các nhánh cây tay chân chảy máu mà không thấy đau.
Rồi sau đó tụ họp lại và chia nhau nhảy lên thuyền thúng để cho trôi qua thuyền lớn.
Tôi còn nhớ khi tôi bước được lên thuyền năm ngửa nhìn trời nhìn mây mà nước mắt tự nhiên ứa ra với tâm trạng đang giã từ quê hương!!!... trong khi tên lái tàu đang thắp nén nhang cầu nguyện ở mũi thuyền.
HL
Cám ơn PGC đã cho nghe một bài hát tuyệt vời mà mỗi lần được nghe lại làm nhớ đến quê hương và lúc tuổi còn trẻ.
Merry Xmas.
Thân mến,
NNA
|
Nghệ sĩ Enrico Macias |
|
Diễn Đàn Cựu Sinh Viên Quân Y
© 2010