Tìm Kiếm Bài Đã Đăng
Thưa quý đàn anh,
Những ngày vừa qua liên tiếp đọc những bài về "Bastogne: Mùa Hè Đỏ Lửa 1972" của đàn anh Nguyễn Mạnh Khải và những bài tưởng nhớ các chiến hữu đàn anh QYHD khác, tinh thần đàn em rất xúc động nhớ lại một giai đoạn bi hùng tráng của QLVNCH. Đồng thời trong lòng cũng ngưỡng mộ và hãnh diện được nằm trong tập thể SVQY, tuy thuộc về "văn" nhưng khi đất nước cần, vẫn chuyển mình thành "võ" một cách dũng mãnh để thể hiện tính chất "văn võ song toàn" của một tầng lớp có thể gọi là sĩ phu của chế độ VNCH.
Trong chiến trận, thắng bại là lẽ thường nhưng có nhiều cách thua cũng như nhiều cách thắng. Có những cái thua mà để lại tiếng thơm muôn đời nhưng cũng có những cái thắng mà lịch sử có nhắc lại cũng bỉu môi cho là thắng hèn. Chế độ CSBV thắng, rõ là thắng hèn, thắng xong là tìm cách trả thù chế độ VNCH bằng đủ mọi hình thức thâm độc mà đàn em không muốn nhắc lại nữa.
QLVNCH bị thua tức tưởi nhưng trong thâm tâm, mỗi một người trong chúng ta đều cảm thấy đã làm tròn trách nhiệm của mình, có quá nhiều người đã đền nợ nuớc bằng mạng sống của mình, bằng tuổi thanh xuân, bằng một phần thân thể, cũng như bằng tù đầy, bị hành hạ tinh thần và thể xác.
Một ngày nào đó lịch sử sẽ rọi sáng trở lại những sự hi sinh cao cả và những sự mất mát đó sẽ được trân trọng, để tránh cho các thế hệ mai sau không phải đi vào những vết chân khổ đau đó nữa.
Có một lý do xúc động nữa là do khi đang thực hiện videoclip loạt hình ảnh "Nhẩy Dù QLVNCH tham dự Diễn Hành ngày truyền thống binh chủng Nhẩy Dù tại Paris 03-10-2010" do đàn anh Hoàng Cơ Lân gởi, thì vớ được bài nhạc "Les Oies Sauvages" của nhà văn, nhạc sĩ "quân đội" Pháp Jean-Pax Méfret.
"Les Oies Sauvages" có thể dịch là "Những Con Ngỗng Trời Hoang Dã" là biệt danh của Nhẩy Dù Pháp từ sau Thế Chiến Thứ Hai.
Fait gris sur la vie,
Il manque un ami,
La Dame blanche l' attendait.
Fait lourd sur la vie
Quand on est saisi
Par l'avalanche des regrets.
On essaie d'inventer
Encore un peu de sa présence,
On essaie d'accepter
Toutes les raisons de son absence.
On dit qu'il a rejoint les oies sauvages
Qui sont, là-haut, dans les nuages,
Rassemblées sur nos destinées.
Regarde, il nous a laissé ses bagages,
Il est parti pendant l'orage,
Personnes ne l'a vu s'éloigner.
À chacun sa vie,
On l'a souvent dit
Sans jamais vraiment le penser.
Il pleut de l'ennui
Sur les vieux treillis
Au souvenir du temps passé.
Les bars de Kinshasa
Résonnent encore de ses rengaines.
Le ciel de N'Djamena
Est un jardin dans son domaine.
Et quand, on voit passer les oies sauvages,
En escadrille dans les nuages,
On a parfois de drôles d'idées.
Écoute, dans le sifflement des mirages,
On croirait qu'elles lancent un message,
Sur que c'est lui qui l'a dicté.
Apportez-nous des verres,
On va trinquer à nos galères.
Allumez les lumières
À la mémoire de notre frère
Un jour, on rejoindra les oies sauvages,
Et ceux qui sont morts avant l'âge,
Qui nous attendent à leurs côtés.
Ici on est simplement de passage,
En transit pour le long voyage,
Celui dont on ne revient jamais...
Nghe bản nhạc này, đàn em lại xúc động nhớ đến ông anh Lý Văn Quân, Trung úy pháo đội trưởng thuộc Tiểu Đoàn 3 Pháo Binh Nhẩy Dù đã bị VC xử bắn tại chỗ sau khi giết một tên lính canh để tẩu thoát tại chân đồi 31 Hạ Lào. Sự việc đã được tờ báo "The Beat" của trường Concordia University Irvine tường thuật như sau:
Diễn Đàn Cựu Sinh Viên Quân Y
© 2010
Tạm dịch:
Năm 1971, một trong những người anh của Lý tên là Quân đã bị tử trận. Mẹ của anh ta đã tìm mọi cách để dọ hỏi tung tích về số phận của đứa con qua nhà chức trách Nam Việt Nam nhưng sau này mới biết ra là họ hàng ngoài Bắc biết rõ sự tình ra sao.
Sự việc được kể ra là câu chuyện của người thanh niên này hào hùng và từng chút đầy kinh ngạc như của cả gia đình (họ Lý). Lý Văn Quân sinh năm 1947 và xung phong vào trường bộ binh Thủ Đức Miền Nam Việt Nam ở lứa tuổi 17. Sau khi tốt nghiệp với cấp bậc Chuẩn úy, anh được điều động vào một đơn vị pháo binh thuộc Sư Đoàn Dù. Anh đã được tặng thưởng huy chuơng nhiều lần vì gương anh dũng, đặc biệt trong cuộc tấn công định mệnh Tết 1968 tại Huế, và được đặc cách lên thiếu úy và trung úy ngoài mặt trận.
Vào năm 1971, Trung úy Lý đã tham dự chiến dịch gọi là Lam Sơn 719 tại Hạ lào của quân lực Miền Nam. Mục đích của chiến dịch này nhằm cắt đứt các đường tiếp viện của Bắc Việt qua ngã nước láng giềng (Lào), và được gọi chung là “Đường Mòn Hồ Chí Minh.” Quân Bắc Việt đã bắt anh cùng với các cấp chỉ huy của Lữ Đoàn 3 Nhầy Dù và giữ họ tại căn cứ “đồi 31,” một đỉnh đồi giao tranh kịch liệt từng được báo chí quốc tế chạy tin hàng đầu vào thời kỳ đó. Anh định tẩu thoát, giết một lính canh cộng sản, nhưng bị bắt lại và xử bắn sơ sài tại chỗ. Trung úy Lý Văn Quân mới 24 tuổi lúc tử trận và thân xác không bao giờ được tìm lại.
Để tưởng nhớ đến người anh ruột, đến một người anh tinh thần nữa là Cố Dược Sĩ Đại úy Trần Mạnh Anh, cũng từng phục vụ trong binh chủng Nhẩy Dù, đã bị giết chết trong lúc vượt ngục tù cải tạo cộng sản, đàn em xin phép được dịch bài thơ trên ra tiếng Việt như sau:
ĐÀN NGỖNG TRỜI HOANG DÃ
(Bài hát vinh danh người chiến sĩ Nhẩy Dù đã nằm xuống của Jean-Pax Méfret)
Tạm dịch lời Việt:
Khi đời chợt u ám
Khi vắng người đồng đội
Mẹ Quê Hương vẫn hằng mong đợi
Khi đời chợt trĩu nặng
Khi bỗng dưng ngập tràn
Cuốn trôi dòng thác lũ tiếc nuối
Lòng ta cố muốn nghĩ
Những ngày anh còn có
Lòng ta cố chấp nhận
Sao anh vội đã ra đi
Rằng anh theo đàn ngỗng trời hoang dã
Bay cao lên các lớp mây từng
Nhập bầy cho định mệnh của chúng ta
Trông này, anh đã để lại hành lý trần gian,
Đã ra đi trong giông tố,
Mà chẳng buồn ai bận tâm.
Mỗi người một phần số,
Đời vẫn thường nói thế
Nhưng chẳng suy tư như vậy.
Mưa buồn phiền muộn
Trên tấm chiến bào loang lổ
Cho kỷ niệm thời đã qua.
Những quán nhậu Kinshasa
Vang vọng dư âm giai điệu cũ
Bầu trời N'Jamena
Vẫn còn mãi khu vườn tâm khoảng anh
Và khi, đàn ngỗng trời hoang dã bay qua,
Theo đội hình trong từng lớp mây,
Gieo cho ta những ý tưởng ngộ nghĩnh
Nghe này, trong tiếng rít của ảo ảnh
Ta cho rằng chúng đã reo vang thông điệp
Chắc hẳn của anh đã mách cho
Mang ra ta ly rượu
Để say kiếp tôi đầy
Hãy thắp sáng lên nhanh
Để nhớ người anh em
Ngày nào, ta sẽ theo đàn ngỗng trời hoang dã,
Và những ai đã ra đi trước thời hạn,
Vẫn trông chờ ta nhập bầy
Nơi đây chỉ vẫn là chốn tạm
Chuyển tiếp cho hành trình vĩnh cữu,
Là chuyến đi không ngày trở lại...
Các anh đã ra đi trước thời hạn theo đàn ngỗng trời hoang dã nhưng đã để lại những tấm gương hào hùng ngời sáng, đã hoàn thành trách nhiệm đối với Tổ Quốc, và xứng danh là trai thời loạn…Chẳng qua nơi đây cũng chỉ là chốn tạm cho các anh, những Thiên Thần Mũ Đỏ, để chuyển tiếp cho một cuộc hành trình vĩnh cửu không bao giờ trở lại. Thân xác các anh đã tan biến trong lòng đất mẹ, không rõ nơi đâu nhưng chắc hẳn linh hồn các anh mãi mãi nghìn thu yên nghỉ...
Lý Văn Quý QYHD 21
Bố Lý Văn Quảng gắn bằng dù cho con Lý Văn Quân
Cố Dược Sĩ Đại úy Trần Mạnh Anh
Cố Trung Úy Lý Văn Quân