Vẫn đâu đây, Cánh Dù xưa thân ái!
Vẫn đâu đây, Nhạc khúc bước Quân hành!
Vẫn đâu đây, Bạn - những mái đầu xanh!
Giờ sương gió, thời gian, đà "lấm tấm!"
Bầu trời xanh, Hoa Dù, luôn nở thắm,
Từng cánh tròn, vương vãi, khắp không trung,
Đong đưa theo - những chí hướng vẩy vùng...
Miền Biển cạn..., quyện tình yêu cao vút!
Trong cuộc chiến, tháng, ngày dài hun hút,
Chí tang bồng, hồ thỉ, đấng Nam nhi,
Áo trận mang, chiếc Mũ Đỏ, gan lì,
Vẫn xông xáo, chiến trường đầy pháo súng...
Khe Sanh đó! Đồng Hà, luôn sôi sục!
Bao Cánh Dù, gục ngã , cả niềm tin!
Ôm ước mơ, đất Mẹ, sớm thanh bình,
Đã đánh đổi - cho Quê hương: cuộc sống!
Quê hương xưa, vẫn mõi mòn trông ngóng,
Thanh bình - giờ , trở lại, đã bao lâu?
Chiến tích xưa, vẫn phủ đó: niềm sầu!
Đồng đội mãi TRI ÂN, NGƯỜI Ở LẠI…
Thùy-Liên Thanh-Thái
( FL, 2011)
Diễn Đàn Cựu Sinh Viên Quân Y
© 2010
Lời giới thiệu của Ban Biên Tập:
Bài thơ này của chị Lê Thủy Liên, phu nhân của một sĩ quan tác chiến Tiểu Đoàn 1 Nhảy Dù VNCH đã gởi cho Diễn Đàn Quân Y Nhảy Dù và được một đàn anh của chúng ta gởi cho Ban Biên Tập Diễn Đàn Cựu Sinh Viên Quân Y. Tuy tác giả nhắc đến các chiến sĩ Nhảy Dù nhưng ý nghĩa của bài thơ này có thể được hiểu như là lời tri ân đến tất cả tất cả những người đã vĩnh viễn nằm xuống vì Tổ Quốc thuộc mọi quân binh chủng thuộc Quân Lực VNCH. Nhân ngày Tưởng Niệm Tháng Tư Đen, Ban Biên Tập xin phép được đăng lên đây để chia sẻ cùng với tất cả quý vị.
Lời tâm sự của tác giả:
"Thực ra, có một thuở thuộc Gia đình Mũ Đỏ TĐ1ND, nên tôi, cũng như bao bè bạn khác , đã không thể nào quên những Chiến Sĩ Mũ Đỏ đã nằm xuống cho Quê hương VN, vào những ngày tàn cuộc tháng tư 1975. Nên mong rằng, bài gửi này, sẽ có thể nói lên Lòng Tri Ân của riêng tôi , khi hồi tưởng về quá khứ trên Quê nhà Việt Nam!"
Anh Không Chết Đâu Anh
Tuyết Trắng
Hoa Biển
Tình Thư Của Lính